m: mỗi ngày anh đều nhớ về em

226 24 5
                                    

sunghoon bừng tỉnh khỏi cơn mơ. nhìn thấy jaeyun và jongseong đang ngồi cạnh cậu khóc um xùm, cậu ngơ ngác hỏi.

"sao chúng mày khóc?"

"tại mày khóc."

"hả?"

"mày vừa ngủ vừa khóc, chả vì lí do gì??? bọn tao không biết tại sao mày khóc nhưng mà đừng buồn nha! người ta kêu khóc khi ngủ mơ là điềm xấu đó."

cậu lấy tay dụi mắt, đúng là có chút nước thật.

vậy ra là heeseung từ chối cậu rồi.

càng nghĩ càng buồn, sunghoon lại khóc lớn khiến cho hai thằng bạn không biết nên dỗ kiểu gì bởi vì không hiểu lí do cậu khóc và câu truyện trong mơ của cậu như nào.

thôi thì cứ để cậu khóc thôi vậy..

.

mấy ngày hôm nay sunghoon trông buồn đi hẳn.

cậu chẳng thể gặp anh được nữa.

sợi dây đỏ tìm loạn cả cái trọ lên cũng không thấy, có lẽ đã biến mất theo anh rồi.

từ hôm ấy tính đến nay là bao nhiêu ngày? 1, hay 2 tháng?

không, thật ra là 2 tuần.

có lẽ cậu đã quá nhớ anh.

khi nhớ người khác, thời gian trôi lâu đến như vậy sao?

cậu bắt đầu chuyển sang giận dỗi heeseung. kể cả anh ta không thích cậu thì cũng không nên từ chối kiểu vậy chứ?!

làm cậu chẳng muốn gặp mặt anh thêm xíu nào cả.

nói như vậy thì lại thấy dối lòng. không phải là không muốn gặp, chỉ là nếu có thì ngại chết đi.

lại là một đêm mất ngủ.

sunghoon uể oải bật dậy lần thứ n. những suy nghĩ cứ luẩn quẩn trong đầu cậu như là: tại sao anh không muốn cậu gặp nữa, anh ghét cậu à, cậu thể hiện gì quá đáng với anh à?

hay là anh sắp biến mất?

nếu là như vậy thật thì anh càng phải nói cho cậu chứ?! để cậu tò mò càng bất ổn hơn.

cậu nhớ anh phát điên lên được.

thứ tình yêu vừa chớm nở thì đã phai tàn.

cứ đà này thì cậu phải đá đít heeseung ra khỏi tâm trí của mình thôi.

nhưng cậu lại không thể..

ngày thứ 34,

sunghoon trở nên xấu xí với cặp mắt thâm quầng và đôi môi nhợt nhạt.

cậu không ăn 2 hôm nay rồi.

"tao xin mày đấy sunghoon. mày có chuyện gì thật mà đúng không? sao mày không nói cho bọn tao??"

cậu chẳng buồn mở miệng được nữa.

heeseung thật sự không muốn gặp cậu sao? chưa bao giờ cảm thấy có chuyện còn áp lực hơn chuyện chuyển trường thế này..

anh đột ngột biến mất như vậy, thật lòng mà nói, chẳng khác gì ghét bỏ cậu đến mức không thèm gặp mặt thêm lần nào nữa.

dream | heehoonNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ