tây du kí 2

34 6 0
                                    

Đường Tăng khép hờ mắt, con ngươi đen nhánh nhìn Phó Trăn Hồng : “Phía trước chính là Bạch Hổ thôn, ngươi cùng chúng ta đến thôn đi.”

“Đến thôn rồi thì sao?” Phó Trăn Hồng hơi mấp máy môi, âm thanh phát ra vừa nhẹ vừa ngắn: “Đến thôn rồi , có phải là theo lời trưởng lão vừa nói ,tách ra?”

“Ngươi cần bình tĩnh lại ,biết đâu sau khi đến thôn Bạch Hổ ngươi không muốn đi theo chúng ta nữa thì sao.”

“Trưởng lão, Trang Tử không phải cá, làm sao biết cá vui.” Phó Trăn Hồng cười khổ, âm thanh nhỏ nhẹ như đẩy ra một làn sóng nước. Đôi mắt ướt át rủ xuống, mi mắt dài mà dầy dặn rủ xuống tạo thành hình cánh quạt ,yếu ớt nhưng lại động lòng người.

Trư Bát Giới ở một bên nhìn, dù biết đối phương là một nam nhân, giờ phút này trong lòng lại như cũ dâng lên thương tiếc, “Tiểu công tử, ngươi nghe sư phụ ta nói, đến thôn Bạch Hổ rồi nói sau.”

Hắn vừa nói xong, liền nghe được giọng nói vui mừng của Sa Ngộ Tịnh : “Đại sư huynh quay lại rồi!"

Phó Trăn Hồng nghe vậy, làm bộ muốn cùng Đường Tăng đứng lên, lại bởi vì ngồi ở dưới trời nắng lâu quá, đầu hơi choáng váng, bất chợt đứng dậy liền muốn ngã về phía trước.

Đường Tăng thấy thiếu niên này đột nhiên ngã về phía mình, theo bản năng giơ tay đón lấy.

Mà ngay thời điểm Phó Trăn Hồng sắp ngã vào lòng Đường Tăng, một bàn tay trực tiếp đẩy Phó Trăn Hồn ra

Phó Trăn Hồng bị sức mạnh này đẩy ngã xuống đất, chân phải đập mạnh xuống, “Đau quá……” Hắn che lại chân, cắn răng nói.

Trư Bát Giới nhanh nhẹn đỡ Phó Trăn Hồng đứng dậy: “Tiểu công tử, ngươi không sao chứ?” Hắn hỏi xong, lại trừng mắt với Tôn Ngộ Không: “Đại sư huynh, ngươi làm gì vậy!”

Tôn Ngộ Không không nói chuyện, mà là ánh mắt thẳng tấp nhìn chằm chằm Phó Trăn Hồng, đôi mắt vốn dĩ màu đen của hắn từ từ thay đổi màu sắc, biến thành một màu vàng kim chói như mặt trời.

Phó Trăn Hồng để hắn nhìn tùy ý, thuận tiện không có dấu vết mà thưởng thức nhan sắc của vị tề thiên đại thánh danh tiếng đồn xa này.

Khuôn mặt đẹp trai góc cạnh, mặc nộ tăng phục hai màu đỏ đen, đeo vòng kim cô, đầu tóc hỗn loạn dựng thẳng về phía trước, biểu hiện ra tính cách sác bén cùng kiệt ngạo khó thuần.

Thực mau, kim sắc đôi mắt của Tôn Ngộ Không liền biến trở về màu đen. Mày kiếm vừa nhíu, tưởng hắn từ Thái Thượng Lão Quân lò luyện đan ra tới, hoả nhãn kim tinh thế nhưng không nhìn ra được nam tử này rốt cuộc là yêu hay người.

Sa Ngộ Tịnh thấy sắc mặt của Tôn Ngộ Không , liền cũng biết trong hoả nhãn kim tinh , đây là hình dáng vốn có của tiểu công tử, nếu không thì lấy tính cách của đại sư huynh, tất nhiên là đã đánh đòn cảnh cáo.

“Đại sư huynh, ngươi đừng hễ nhìn đến người có diện mạo xinh đẹp liền nghĩ người ta là yêu quái!” Trư Bát Giới bĩu môi không hài lòng.

Tôn Ngộ Không cười lạnh: “Ngươi tên ngốc này, kêu ngươi chăm sóc sư phụ, ngươi đều làm ngược lại, người kỳ quái nào ngươi đều dẫn lại gần sư phụ?”

Vạn Nhân Mê Vai Ác Hôm Nay OOC Sao Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ