- Xin lỗi cậu nhưng tôi có người mình thích rồi!
Gyuvin trả lại quà cho Cho Sooyeon rồi nhanh chóng chạy đuổi theo Yujin. Bảy năm như vậy là quá đủ cho cái bí mật này của cậu. Đến lúc, Gyuvin phải nói ra tất cả rồi.
- Gyuvin đáng ghét...hức...Gyuvin xấu xa, Gyuvin chết tiệt...hức...mày là cái thá gì mà tao phải khóc vì mày...chứ? Hức...tại sao...tại sao tao lại phải thấy khó chịu...hức...tao không có thích mày đâu...chẳng thích chút nào hết...Han Yujin ngu ngốc...hức...khóc cái gì?...ai cho khóc mà khóc...hức...nín...nín nhanh!!!!
Yujin chạy ra ngọn đồi phía sau trường học, nó tủi thân mà úp mặt xuống gối khóc. Nó cứ khóc mãi mà chẳng nín được. Nó bực mình lắm, nó hết lau nước mắt đến tự tát vào mặt mình nhưng cuối cùng nó vẫn khóc sưng cả hai mắt.
Đến giờ thì nó hiểu được cái cảm giác kì lạ của nó vì sao mà có rồi.
Là vì nó đã lỡ thích Kim Gyuvin.
Là ghét người ta đến nỗi thích người ta từ lúc nào chẳng hay.
Thế mà người nó thích lại đi thích người khác, bận của Kim Gyuvin là đi gặp Cho Sooyeon ấy hả?
Mà cũng phải thôi, Cho Sooyeon xinh đẹp, tài giỏi, dịu dàng, hiền lành như vậy, ai mà không thích cho được. Chả bù cho nó, đẹp thì có đẹp, giỏi thì cũng tùy cái nhưng nó lại là một đứa đanh đá, tính tình thì nóng nảy. Suy cho cùng, Gyuvin thích Sooyeon cũng là chuyện bình thường cả thôi.
Biết thế nhưng mà Yujin khó chịu lắm, nó không muốn Gyuvin thích người khác chút nào đâu. Tự nhiên nó lại thích cậu làm gì không biết?
- Han Yujin!
Gyuvin đấy à? Chắc không phải đâu, giờ này Gyuvin phải ở cạnh Cho Sooyeon rồi chứ, làm gì có chuyện cậu chạy theo nó. Chắc nó khóc nhiều quá nên bị ảo tưởng thôi nhỉ...?
- Không khóc nữa, ngẩng mặt lên nhìn tao!
Ảo tưởng thôi mà có cần chân thật đến vậy không? Yujin còn cảm nhận được mùi hương quen thuộc trên người Gyuvin và cả cái chạm tay lên vai nó nữa.
- Khóc sưng hết mắt rồi...
- Mày...
Yujin chẳng dám tin người ngồi trước mặt nó bây giờ lại là Kim Gyuvin đâu.
Cậu chạy theo nó làm gì, đáng lẽ lúc này phải tay trong tay với cô nàng hoa khôi xinh đẹp rồi chứ.
Nó chẳng cần đâu, chẳng cần cậu phải ở đây với nó làm gì hết. Han Yujin chẳng cần Kim Gyuvin!
- Tránh ra!
- Chuyện vừa rồi không như mày nghĩ đâu, nghe tao giải thích!
- Có gì phải giải thích đâu chứ, đó là chuyện của mày, tao không quan tâm?
- Có thật là không quan tâm không? Không quan tâm thế sao lại chạy ra đây ngồi khóc thế này?
Yujin bị Gyuvin nói trúng tim đen nên mặt nó đã đỏ lại càng đỏ hơn. Ờ thì nó quan tâm đấy, cậu vừa lòng chưa? Cười cái gì mà cười, không thấy nó vì cậu mà buồn khóc sưng cả mắt à? Cười mà muốn đấm cho một cái ghê!
BẠN ĐANG ĐỌC
GYUJIN | BIMIL
FanfictionShortfic | Kim Gyuvin × HanYujin Kim Gyuvin có một bí mật liên quan đến Han Yujin... . Độ dài: 5 chap ‼️Truyện hoàn toàn là sản phẩm của trí tưởng tượng, nhân vật không thuộc về tác giả, vui lòng không áp đặt lên người thật, không reup dưới mọi hìn...