Chương 35

250 32 31
                                    


Máy phá hủy đã được kích hoạt, theo ước tính nó sẽ nổ sau một tiếng nữa. Mọi người có kịp dừng nó lại không khi họ phải đấu với hàng trăm tên Kuros đang ngán đường?

---

-Tối quá, đây là đâu? Mọi người?

Right hoang mang nhìn không gian đen nghịt bao phủ quanh mình. Trước mặt, sau lưng, trên đầu, dưới chân đều là khoảng đen như hố sâu. Cậu gọi lớn tên mọi người

-NÈ TOKATTI, MIO, HIKARI, KAGURA, AKIRA, ZET

Không có hồi âm đáp lại, trán cậu thấm đẫm mồ hôi vì chạy

-Mọi người đâu hết rồi? Nơi này tối quá, A!!!

Đột nhiên một bàn tay kéo lấy chân cậu, sau đó là vô vàn cánh tay níu cậu lại. Rất rõ, ý định của chúng là không muốn cậu rời khỏi nơi quái quỷ này

-Khốn khiếp, cái gì thế này? Buông ta ra

Right vùng vằn khỏi những cánh tay. Nhưng cậu càng tung, chúng càng siết chặt. Right cố vươn tay gắn hỏa xa vào máy biến hình

-Chiến binh hỏa xa biến hình!!!! Sao không được?

Hết cách, Right dùng hết sức chạy về trước. Tiếc là điều đó đã không xảy ra. Cậu càng ngày càng bị kéo sâu vào trong vùng tối

-AAAA

Thứ bóng tối quỷ dị bao trùm lấy cơ thể cậu

"Đau quá, mình... không thể nói được.... đau quá đi mất"

Cơ thể như bị bóng tối ăn mòn, đau nhức không thôi, bóng tối như gậm nhấm từng chút da, chút thịt trên người cậu. Cậu muốn hét lên cũng không được

"Ai đó cứu mình ra với..."

Đôi mắt nặng trĩu dần nhắm lại. Right vốn là cậu nhóc mạnh mẽ, hiếm khi cậu lại lộ ra vẻ yếu đuối như bây giờ. Có ai cứu cậu không?

Tia sáng chiếu xuyên qua màn đem đen bao phủ cậu. Chói đến nỗi, đôi mày Right níu sâu, cậu khó khăn mở mắt. Một bàn tay nắm lấy tay cậu kéo ra. Cậu không thể nhìn rõ mặt đối phương nhưng cậu chắc chắn là đối phương mang một cái vòng tay cùng chiếc nhẫn ở ngón trỏ. Người đó nói:

-Đến lúc tỉnh dậy rồi, mọi người đang đợi em, đừng chìm vào bóng tối, bản thân em nên thuộc về ánh sáng. Dù có chìm vào bóng tối cũng phải trở thành ánh sao lấp lánh giữa trời đêm...

Right muốn hỏi đối phương là ai, thì đầu cậu bỗng đau trở lại. Loạt hình ảnh cậu lúc trở thành hỏa xa đen hiện lên quanh cậu

-Đây là mình sao? K... không thể nào... mình... mình sao...

Right kinh hoàng về hành động của bản thân. Cậu đã làm gì thế này? Đánh đồng đội sao? Còn bảo vệ ác quỷ? Kí ức của cậu dừng lại trong khoảnh khắc bị tên Đại công tước đánh úp thôi. Những chuyện sau đó cậu không còn nhớ

-Mình... mình vừa giúp ác quỷ tiêu diệt Trái Đất? Điên thật chứ

Right một tay vò tóc đến rối nùi. Nhìn những hình ảnh đó, cậu tức giận, cậu giận bản thân mình sao lại làm như vậy? Sao không thể tỉnh táo chứ? Vì cậu mà đồng đội chịu khổ, bị cậu làm cho thương tích đầy mình... còn kéo vài người vào cuộc...

[TOQger] Lấp lánhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ