Hyunjin đẩy cánh cửa kính khiến chiếc chuông treo trên cửa kêu leng keng vài tiếng báo hiệu có khách. Hyunjin thích âm thanh nhẹ nhàng ngắn ngủi này, vì đây là quán cà phê yêu thích của cậu. Levanter nằm ở giữa ngã ba đoạn đường từ phòng trọ của Hyunjin đến nhà xuất bản. Phong cách của quán rất đơn giản, màu kem là tông chủ đạo, bàn ghế cũng thưa thớt nhưng lại dễ chịu, có lẽ chủ quán cũng là người tối giản.
Mỗi sáng, Hyunjin sẽ ghé ngang để mua một ly Americano đá và một chiếc bánh Croissant, tiện thể lắng nghe vài câu chuyện từ anh chàng niềng răng ở quầy thu ngân kiêm pha chế của quán. Hyunjin vẫn chưa biết tên nhưng lại rất thích nghe giọng nói ấm áp truyền cảm của cậu ta. Quán cà phê này khá kì lạ ở chỗ nó chỉ được mở từ chín giờ sáng, trong khi sáu giờ mọi người đã đổ xô đi làm và rất cần nhiều năng lượng để bắt đầu một ngày mới, và khoảng giờ cao điểm để buôn bán có lẽ là từ sáu giờ đến chín giờ vì sau đó khách sẽ vào ít hơn. Hyunjin luôn là một trong những vị khách đến sớm nhất từ lúc quán mở cửa vì cậu luôn có mặt khoảng chín giờ hơn một chút. Từ quán cà phê đi bộ mất thêm hai mươi phút để đến nhà xuất bản, Hyunjin sẽ đến đó vào khoảng mười giờ sau khi hoàn tất chiếc bánh sừng bò ngon tuyệt.
Hôm nay anh chàng niềng răng có vẻ không hào hứng chào ngày mới lắm dù vẫn tươi cười với Hyunjin, ánh mắt ẩn chứa tâm sự nào đấy mà Hyunjin, một người viết sách lâu năm có thể nhận ra được từ chính kinh nghiệm của mình.
- Vẫn Americano đá và Croissant như mọi khi chứ ạ? ^^
Giọng cậu ấy nhẹ hơn bình thường và có chút run rẩy, dường như đang cố nén việc mình sẽ khóc nếu có người gỡ chốt khoá van nước ra. Hyunjin nhìn lên menu một lúc rồi đưa ngón tay lướt qua cằm, người hơi đung đưa.
- Nghe nói khi đồ ngọt đi vào cơ thể sẽ kích thích hoạt động của não bộ từ đó khiến cho cơ thể hưng phấn trong giai đoạn ngắn. Không biết cậu muốn có muốn ăn chút bánh ngọt không? - Hyunjin di chuyển ngón tay theo từng món trên menu, mắt quan sát anh chàng niềng răng.
- Ồ, bánh ngọt ở đây đều do tôi làm, tôi có thể ăn bất cứ khi nào mà ^^
- Nếu tôi có thể làm gì để cậu vui tươi như mọi ngày thì hãy nói cho tôi biết nhé - Hyunjin không ngần ngại đi thẳng vào vấn đề
- Tôi không sao cả, chắc là do thiếu ngủ vì mấy mẻ bánh ấy mà. Cảm ơn cậu ^^
Hyunjin khẽ căng môi, cậu không cười nhưng cũng không trở nên vô cảm. Hyunjin biết anh chàng niềng răng đang gặp vấn đề về tâm lý, nhưng việc tiếp khách không cho phép cậu được tự do thể hiện cảm xúc. Hyunjin thanh toán rồi ngồi chờ ly cà phê của mình, cậu nghĩ, hôm nay có thể đến nhà xuất bản trễ hơn một tí.
Một ly Americano đá được đặt lên bàn cậu cùng một chiếc Croissant vàng óng, anh chàng niềng răng còn khuyến mãi thêm một chiếc bánh ngọt màu đỏ, cậu gọi đó là gì nhỉ? À Red Velvet, bánh nhung đỏ, loại bánh mềm mại và ngọt ngào vừa phải, Hyunjin nghĩ, người cần ngọt đâu phải là cậu?
- Quán tặng khách quen đấy, cảm ơn cậu đã ủng hộ - Anh chàng niềng răng có vẻ rất hào phóng
- Sáng thứ hai thường vắng hơn mọi khi nhỉ? Cậu ngồi đây với tôi một tí được không? - Hyunjin đang ngồi vắt chân lên đùi, ngẩng lên hỏi
BẠN ĐANG ĐỌC
Thương em nhiều nhưng yêu người khác | MinhoxSeungminxHyunjin | Stray Kids
FanfictionHyunjin lúc nào cũng lãng mạn và ngọt ngào, Seungmin cứ mãi vùng vẫy trong hố sâu tuyệt vọng với Minho không thoát ra được. Seungmin ngây thơ khờ dại của tôi, khi nào em mới tự yêu chính mình?