.
"Này sao vậy, cậu mà cứ ngơ ra là cằm rớt thật đó."
Kimhe đang trong trạng ngơ tạm thời thì bị câu nói của người kia làm cho tỉnh lại. Cái tên chết tiệt này không chọc cậu tức chết không chịu được sao?
"Không liên quan đến cậu, chào anh em là Kimhe."
Liếc người nào đó một cái sắc lẻm, Kimhe hướng về phía Jihan lịch sự chào.
"Kimhe hình như là bạn của Jungkook đúng không?"
"Anh...hình như chúng ta từng gặp nhau ở bệnh viện rồi."
Kimhe vẫn còn nhớ hôm đó khi cậu tới thăm Jungkook cũng có một người ở đó nhưng vừa thấy cậu liền rời đi. Mà giờ nhắc lại mới nhớ người đó rất giống Jihan.
"Đúng là có duyên mà, lại đây ngồi chung luôn đi."
Jihan thấy vậy vội cười đưa ý kiến, Kimhe cũng không hiểu sao vừa biết người này là anh họ của tên kia thì tâm tình liền thoải mái. Cậu hiện tại còn có hứng thú cùng thiện cảm với người này cho nên cũng vui vẻ ngồi cùng.
Jinyeong thấy chính bị xem như không tồn tại lại nhìn đến hai người đang nói chuyện mà khóc thầm. Cậu mất suốt cả tháng trời hao tâm khổ tứ mà chẳng thèm để ý vậy mà Jihan vừa gặp đã thân thiết như vậy. Thật là ghanh tị, ganh tị cậu lại đang nghĩ cái gì thế không biết. Đừng nói là cậu thực sự thích cái tên nhóc kia nha.
"Jinyeong, em đứng đó ngây ra làm gì cản trở giao thông người khác."
Jihan nhìn cậu em phán một câu xanh rờn rồi nháy mắt với Kimhe, gì thì gì anh rất thích cậu em trước mặt này nha. Vừa có thể cung cấp cho anh thêm thông tin về Jungkook, vừa có thể cùng anh hợp tác trị thằng em họ ngang ngược đúng là một công đôi việc.
...
"Về rồi cùng hyung đi siêu thị chút đi."
Chanwon lọt hỏn trong chiếc áo to sụ, cho dù đã tám tháng nhưng ngoại trừ đi lại khó khăn thì cũng khó mà nhận ra là anh đang mang thai. Đó cũng chính là lý do khiến cho Sonhi không khỏi đau đầu. Người gì đâu mà nuôi mãi không béo lên được, nhìn người nhỏ bé mà phải gánh thêm cả một sinh mạng thật là vừa thương vừa xót.
"Hyung tới siêu thị có việc gì, cần gì kêu người làm đi mua ý. 'Lão ông' nhà hyung mà biết lại trách em.
Jinyeong sau một thời gian ở cùng không biết vì sao trước mặt Chanwon chuyển sang gọi Sonhi là lão ông (Chanwon: đâu dại gì mà nói trước mặt Sonhi có khi bị giết người diệt khẩu có khi). Người gì mà suốt ngày lải nhải không được thế này không được thế kia không khác gì 'lão già khó tính' thật chẳng xứng danh hắc long chút nào.
Chanwon nghe Jinyeong gọi Sonhi là 'lão ông' mà bật cười, anh mà nghe thấy kiểu gì cũng đem thằng nhóc chôn ngoài nông trại cho xem.
"Không sao đâu cũng chỉ đi một lát thôi. Ngày mai là sinh nhật Kime hyung muốn mua quà với chút đồ làm bánh cho nó."
"Sinh nhật Kimke là ngày mai.."
"Ừm...năm nào hyung cũng đích thân mua trà sữa và làm bánh cho nó. Năm nay, có nhiều việc xảy ra suýt nữa là quên mất."
Chanwon thấy Jinyeong tròn mắt nhìn mình thì vội cười nói. Từ khi quen biết tới giờ, sinh nhật năm nào cũng vậy anh đều cố gắng cùng Kimhe chúc mừng sinh nhật. Dù lần nào làm bánh cũng bị chê, còn bị cậu em chọc tức nhưng đã thành thói quen thì rất khó bỏ. Hơn hết anh biết ngoài miệng thì nói như vậy nhưng trong lòng Kimhe rất vui. Sinh ra và lớn lên trong một gia tộc lớn như Min gia, hẳn là tuổi thơ của Kimhe cũng sẽ chịu nhiều thiệt thòi hơn người khác nên anh muốn bù đắp cho cậu.
BẠN ĐANG ĐỌC
KẾT HÔN CÙNG TỔNG TÀI [TAEKOOK]
De TodoChuyển Ver Đã Có Sự Cho Phép Của Tác Giả. Fic gốc: KẾT HÔN VỚI TỔNG TÀI. Au gốc: @smile_ah