gian lận

686 58 2
                                    

hôm nay là hai ngày trước khi kì thi cuối học kì II của khối 12 bắt đầu. ai ai cũng cắm đầu cắm cổ ôn tập, học bài vì đây là kì thi rất quan trọng, nó quyết định cả "cuộc đời" sau này của toàn bộ học sinh. tình hình bây giờ ở trường vô cùng hỗn loạn, người thì chạy đầu này đầu kia hỏi bài hết người này tới người khác, người thì "dọn" hẳn vào thư viện để "ở" luôn. nhưng mà đâu đó trong số họ, có một người vẫn ung dung ngồi trong canteen thưởng thức chiếc bánh burger của mình, mặc cho người con trai đối diện vẫn luôn chăm chú vào cuốn sách từ nãy đến giờ.

đột nhiên người kia bỏ quyển sách dày cộm xuống bàn, nhẹ nhàng nâng tách americano của mình lên rồi nhấm nháp một ngụm. người đó nhìn vào cái miệng dính đầy vụn bánh và dầu mỡ của em, vừa đảo mắt một cách chán ghét vừa nói.

- vậy là mày vẫn quyết định phao thay vì cố gắng học bài chăm chỉ?

- phải vậy thôi ba. chứ sao mà học kịp nổi, còn có hai ngày nữa à

choi beomgyu, thằng bạn thân ham học của em, người đang nhâm nhi tách cà phê trước mặt, chỉ biết lườm em một cái rồi lắc đầu ngao ngán trước sự lười biếng của bạn mình. ai trên đời này mà lại hổng phao, nó cũng vậy thôi, nhưng chưa một lần nó gan đến mức "chơi" cả trong kì thi cuối kì. vậy mà thằng jeongin, người bạn nối khố của nó, lại dám làm như vậy.

nghiêm túc đó hả? yang jeongin không biết hậu quả của việc bị bắt phao nghiêm trọng đến thế nào hay gì vậy? em sẽ phải ở lại lớp, là ở lại lớp đó!! vậy mà giờ jeongin em có thể ung dung, tự tại như vậy. đúng là không thể hiểu nổi.

nói chứ, nó cũng không hề muốn bạn mình bị bắt đâu. nếu mà điều đó xảy ra, em thể nào cũng sẽ suy sụp cho mà coi. chơi với nhau từ nhỏ, nó hiểu tính em như thế nào. thấy em bình tĩnh vậy chứ trong lòng chắc đang "ngồi trên đống lửa".

- còn hai ngày, vẫn kịp, mày lo mà học đi!! chỗ nào không hiểu thì hỏi tao. đừng có phao, đéo dễ như mày tưởng đâu con, thế nào cũng bị bắt cho mà coi!!

đột nhiên nó cảm thấy đau đau ở trên đỉnh đầu. thằng jeongin vậy mà lại đấm vào đầu nó một cái. đúng là bạn với chả bè. nhưng mà bị ăn đập cũng đúng, ai biểu nói xui chi.

- ê ê ê cái mỏ xui xẻo nha mạy!! mày nín cái mỏ mày liền. mày nói vậy, rủi tao bị bắt thiệt rồi sao??

- với lại, tao cũng đã chuẩn bị kĩ càng hết rồi, tinh vi lắm, thầy cô không biết đâu. chứ còn có hai ngày, sao mà học nổi?

câu nói ấy của jeongin cũng đã chấm dứt những tia nhẫn nại cuối cùng của beomgyu. nó không chịu nổi nữa, em quá cứng đầu và ngu ngốc. nói chung là hết thuốc chữa. nó đứng dậy, bỏ sách vào cặp rồi chuẩn bị rời đi.

- mày quên là thầy cô sinh ra trước mày tận mấy chục năm hả? mấy ổng bả biết mà tại đéo thích bắt thôi con.

- hai ngày thì hai ngày, nếu mày đã muốn thì không chuyện gì là không thể hết!!

nói rồi beomgyu quay lưng bỏ đi, để lại một jeongin ngồi đó, người vẫn đang nhai ngấu nghiến những miếng còn lại của chiếc hamburger của mình, chỉ kịp ú ớ mấy tiếng không rõ ràng.

[chuyển ver] seungin - gian lậnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ