"Em muốn cùng anh nói cái gì?" Niki không biết đã tới từ lúc nào.
“Niki à!” Nữ sinh gọi to, anh gắt lên, “Ngồi im đó cho tôi!”
“Hy vọng tương lai của mình sẽ hạnh phúc hơn, vậy em muốn làm gì?” Anh không biết sai ở chỗ nào, phản ứng có chút cực đoan.
Có lẽ anh vừa mới đến, nên chỉ nghe được nửa câu sau.
"Chị, để anh nghĩ biện pháp, như vậy chúng ta không chia lìa, được không?" Trong mắt của anh hiện lên một tia u ám.
"Niki, em không phải nói muốn cùng anh chia tay, anh hiểu lầm rồi." Tôi nói.
Anh có vẻ yên tâm hơn, ôm tôi vào lòng: “Anh không muốn xa em, anh sẽ giải quyết.” Anh nói.
“Em biết rồi, đừng căng thẳng.” Tôi xoa đầu anh.
"Mẹ, mẹ có thể bỏ mánh khóe của mình đi được không? Nếu mẹ dọa cô ấy bỏ đi, con sẽ không kế thừa công ty. Hãy giao nó cho người mẹ thích đi." Niki nói.
Mẹ anh lập tức đứng dậy nắm lấy lỗ tai của anh: "Con xem Hawon nhà người ta xử lý tình huống bình tĩnh như nào đi, con không thể giống người ta một chút à, mất mặt quá đi mất." Bà ấy nói.
"Mẹ dẫn cô ta tới đây cho chị thấy, làm sao mà con bình tĩnh được, buông ra! Đau quá! A!"Niki cả kinh.
"Mẹ không phải làm khó cô ấy, mẹ là muốn để Youngja từ bỏ. Youngja, cháu cũng nhìn thấy đây, không phải chúng ta không muốn, các cháu tuổi trẻ tùy tiện yêu đương, chúng ta là người lớn làm sao mà kiểm soát được phải không?" Dì đứng dậy tính tiền, "Bố con bắt đầu giục dì rồi, hôm khác đến ăn nhé."
Dì đi rồi.
Nhìn bóng dáng cô đơn của Youngja, tôi có chút mềm lòng, chỉ muốn đi tới an ủi cô ấy, lại bị Niki giữ lại.
"Làm sao vậy, cô ta cố chấp như vậy, lần trước cô ấy tới đây chiếm anh, em còn an ủi cô ta à."
Bắt tôi phải rời đi.Sau đó, cha mẹ hai bên gặp nhau, cũng kết hôn luôn rồi. Cha mẹ của cả hai bên đều là những người ưu tú trong lĩnh vực của họ và ngưỡng mộ lẫn nhau, điều này khiến những người trẻ tuổi chúng tôi trông giống như những tân binh.
“Hawon, chúng ta rất hài lòng với con, lần trước là con gái của một người bạn cũ, không thể trực tiếp từ chối, ta đã nghĩ ra biện pháp như vậy, con yên tâm đi nha." Nói xong vỗ nhẹ vào lưng tôi.
“Không sao đâu dì,” tôi nói.
“Đã đến lúc sửa miệng rồi nha.” Dì nói.
Tôi gọi mẹ, Niki lao vào bảo vệ tôi sau lưng.
“Mẹ, chúng con đã kết hôn rồi, mẹ có thể đối xử tốt với cô ấy như con dâu của mẹ không.” Tôi và mẹ anh bật cười.
“Con hãy lên kế hoạch cho tuần trăng mật đi, mẹ cho con một kỳ nghỉ,” mẹ anh nói.
Thế là chúng tôi đến Iceland, nơi được mệnh danh là tận cùng thế giới.
Tôi đã không xem được cực quang trong mấy ngày đến nỗi tôi muốn bỏ cuộc. Nhưng Niki cứ nói đợi, tôi tin tưởng tiếp tục chờ đợi.
Điều này làm tôi nhớ lại thời gian anh ấy theo đuổi tôi và muốn ở bên tôi bằng bất cứ giá nào.
Làm tôi nhớ đến một câu:
Có thể ngày tận thế có thể nuốt chửng mọi thứ, nhưng nhất định không thể lấy đi sự mơ mộng và lòng can đảm của tuổi trẻ.
“Chị!” Niki gọi tôi, “Không đúng, hiện tại cô ấy là vợ của anh rồi.”
"Vợ ơi! Nhìn đằng sau kìa!"
Khoảnh khắc tôi quay lại, trời và đất hòa làm một, tôi dường như đang đứng trong một ảo ảnh hư ảo, mọi thứ xung quanh tôi đều trở thành những viên pha lê không thể chạm tới.
Một thân hình ấm áp dán sau lưng tôi, hơi thở phả vào tai tôi:
"Kwon Hawon, anh yêu chị."
"Nishimura Riki, em cũng yêu anh."
Chúng tôi trò chuyện vui vẻ, tiếng vang lan xa, xa, xa như cả một đời người.
.................
END
![](https://img.wattpad.com/cover/347052137-288-k689274.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
baby boyfriend | niki [chuyển ver]
Fanfic"Em ngày ngày bám lấy chị, bám theo chị gây phiền phức, chị không ghét em sao?" "Không ghét" "Vậy chị không ghét tức là thích hả." "Có thích một chút." "Vậy chúng ta thoả thuận chút, làm bạn gái em nhé?" Bản dịch: https://m.facebook.com/story.php?st...