chap 18: Sticks and Stones

381 44 20
                                    

Hôm nay Seungmin nổi hứng muốn đi trượt ván nên đành năn nỉ hai người kia đi cùng mình.

-"Aaaaaa, không biết đâu! Felix à, đi cùng tao đi mà, Felix không nỡ để tao chơi một mình trong cô đơn đâu nhỉ?"

-"Chịu, đi mà rủ thằng Han."

-"Han àaaaaaaaaa!"

-"Hỏi Felix kìa."

-"Thôi tôi biết thừa hai người chỉ suốt ngày chơi game với nhau rồi cho tôi ra rìa chứ gì? Người ta đi một mình cũng được, để xem cái anh hôm trước nhắn tin cho tao có rảnh hay không thì tao đi cùng anh ấy cũng được."

-"Ai cho? Tao đi cùng mày."_ cả Felix lẫn Han cùng tắt máy chơi game đi.

-"Thế có phải nhanh không?"

Seungmin vui vẻ cầm ván, vừa trượt vừa hát còn Han và Felix như thể đi trông trẻ vậy. Đến công viên gần nhà hầu như không có người mấy, nhìn quanh chỉ thấy 3 người họ hò hét ở đó thôi.

-"Ê Seungmin, đừng có mà nhảy lên đó, ngã đấy."_ Han gọi với theo mặc dù biết kết quả là Seungmin sẽ không để lọt một chữ nào vào đầu rồi.

-"Mày mà làm gãy ván thì đừng về khóc lóc với tao nghe chưa?"

Sau một hồi vừa trượt vừa hò hét thì cả ba đã mệt, nằm lăn ra bãi cỏ gần đó.

-"Tao khát nước quá."_ Han than thở.

-"Tao cũng thế."

-"Giờ ai đi mua?"_ Seungmin hỏi.

-"Mày đi đi Seungmin."

-"Hỏi chấm? Oẳn tù xì, nhanh lên."

-"Trẻ con vãi."_ Felix bĩu môi.

-"Thế sao mày không đi đi hả Felix?"

-"Ok chơi thì chơi."

-"Đứa nào thua bét thì phải đi mua còn đứa nào thua thứ 2 thì phải trả tiền."

-"Ok luôn."

Và kết quả là cún con Seungmin đã là người phải đi mua còn Han thì là chủ chi. Cầm thẻ của Han trong tay, Seungmin đang phân vân xem nên mua loại nước nào đắt nhất của quán. Đi đến tiệm trà sữa gần đó, nhìn đi nhìn lại mãi cuối cùng cũng chọn mua được 3 ly trà sữa bạc hà. Ở gần đây chỉ có 1 quán này, nếu muốn có nhiều lựa chọn hơn thì phải đi xe vài km mới có.

-"May cho cậu là tôi không mua món đắt nhất menu đấy Han à."_ Seungmin cầm túi đồ định đi về chỗ bọn họ thì bỗng nghe có giọng nói quen thuộc gọi tên mình.

-"Ơ...có phải là...Seungmin không? Kim Seungmin lớp 9A-3. Cho hỏi là có phải không vậy?"

Nghe đối phương nói ra thông tin chính xác như vậy Seungmin có chút lo lắng nên liền quay lại xem đó là ai. Nhìn người trước mắt có chút quen nhưng cậu lại chẳng nhớ rõ đây là ai. Bạn cấp 2 sao? Chắc không phải đâu vì hồi đó Seungmin gần như là không có bạn bè, với cả ngoại hình của cậu so với hồi đó cũng khác hẳn một trời một vực, sao mà nhận ra được.

-"Cậu là Kim Seungmin mà đúng không? Minnie à."

-"Cho hỏi...là ai vậy ạ?"_ nghe đối phương gọi bằng biệt danh cũ như vậy càng khiến Seungmin lo lắng hơn.

[han jisung - kim seungmin] JUST FRIENDS?Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ