chap 22: ice.cream

366 47 7
                                    

Đến giờ đi ngủ rồi mà Seungmin vẫn không chịu đi ngủ, cứ nằm lăn đủ kiểu trên giường, nghịch điện thoại rồi cười khúc khích, không quan tâm gì đến xung quanh.

-"Seungmin, cất điện thoại đi ngủ!"

-"Haha từ từ xem nốt, buồn cười vãi hahah."

-"Như trẻ con ấy nhỉ?"

-"Giờ cất nè. Được chưa?"_ Seungmin tắt điện thoại rồi để ra trước mặt Han.

-"Cậu mà đưa cho tôi sớm thì có phải xong rồi không."

Seungmin nằm trong chăn, trùm ngang mặt, chỉ để mỗi 2 con mắt và chỏm đầu ra nhìn Han. Thấy như thế ai mà không buồn cười được cơ chứ.

-"Haha làm gì vậy?"_ Han ngồi xuống bên cạnh giường, tay còn đang xoa xoa đống kem dưỡng.

-"Han này, tôi hỏi cậu câu này nhớ?"_ Seungmin ôm chăn, lăn tới chỗ Han đang ngồi.

-"Hửm? Hỏi đi."

-"Nếu bây giờ tôi tỏ tình cậu thì cậu đồng ý không?"

-"Hả? Nói cái gì vậy?"

-"Tôi nghiêm túc đó. Nếu bây giờ tôi tỏ tình cậu xong bị từ chối, rồi nhiều người biết chuyện thì họ sẽ cười tôi chết mất."

-"Tỏ tình là chuyện của cậu còn tôi có đồng ý hay không thì đó lại là chuyện khác chứ."_ Han cố nín cười.

-"Ahhhhh không biết đâu!!!"_ Seungmin lăn lại về chỗ cũ.

-"Tự nhiên hỏi vậy làm gì không biết."

-"Đây là tôi thông báo trước cho cậu biết đó. Khi nào cậu sẵn sàng đồng ý thì cứ nói trước với tôi nha. Thống nhất cùng nhau như thế rồi đấy, giờ tôi đi ngủ đây."_ Seungmin trùm chăn lên cả người, nằm suy nghĩ xem nên làm như thế nào để 1 phát là cậu ta đồng ý luôn.

-"Nóng đấy, bỏ bớt ra đi."

-"Cậu đâu có chấp nhận lời tỏ tình của tôi đâu mà quan tâm vậy?"

-"Cậu còn chưa cả tỏ tình tôi mà."

-"Thì...sau này sẽ nói. Cậu mà không đồng ý lẹ là tôi đi yêu người khác đó."_ Nói đến đây kí ức về buổi tối hôm đó với Minho lại tràn về. Đây là đoạn kí ức mà cậu không bao giờ muốn nhớ lại. Vừa quê vừa nhục, làm gì có ai muốn nhớ lại. Bây giờ Seungmin sợ đến mức còn không dám đi đến những nơi mà anh ta hay đến nữa. Chẳng may gặp ngoài đường thì dù có phải nhảy xuống sông để trốn thì cậu chắc chắn sẽ nhảy.

Đang định đi ngủ thì có ai đó nhắn tin đến cho Seungmin. Là Changbin sao? Anh ta tự nhiên nhắn tin vào giờ này là để làm gì không biết.

-"Ai nhắn vậy?"

-"Changbin. Tự nhiên anh ta nhắn gì cho tôi không biết nữa."

Seungmin mở ra xem thì đại loại là anh ta sẽ về lại Hàn nên muốn chào tạm biệt cậu lần cuối. Anh ta là một người tốt, chỉ là cả hai không hợp để đi lâu dài với nhau thôi. Seungmin cũng nhắn lại vài câu với anh ta, coi như là cơ hội cuối để cậu chuộc lỗi lại với anh ta trong suốt thời gian qua.

-"Tôi ra ngoài một chút. Changbin đang ở trước cửa nhà mình."

-"Sẽ không sao chứ?"

[han jisung - kim seungmin] JUST FRIENDS?Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ