09.

611 119 66
                                    

Tiếng loa phát ra tiếng chuông thông báo giờ ăn đã đến, Isagi mắt cá chết không còn trông chờ gì nhiều đến việc mình phải nuốt cái thứ gì tiếp theo nữa, thứ hạng như thế nào thì thức ăn cũng chất lượng cũng tầm đó, ba ngày qua ngốn đi ngốn lại một thứ, Isagi đã chết lặng từ lâu rồi.

Sảnh phòng ăn khá rộng làm Isagi dễ thở hơn chút đỉnh, cậu cầm khay thức ăn của mình rồi lựa chọn một chỗ trống vắng vẻ. 

"Natto à, thích thật đó." Gurimu hướng đôi mắt lấp lánh về phía Isagi, cậu ta cũng muốn thứ khác ngon hơn chứ không phải củ cái muối như hiện tại. 

"Chúng ta có thể chia sẻ cho nhau mà, Igarashi." Thật tình bây giờ nhìn mớ củ cải muối kia cậu cũng thấy muốn ăn một chút, chứ Isagi ngán natto đến tận cuống họng rồi. Isagi đưa ra đề nghị mỗi người chia một nửa cho nhau, nếu như Gurimu muốn thêm, cậu còn có thể đưa nguyên hộp natto qua bên đó.

Xin chào natto, tạm biệt natto.

Gurimu rất vui vẻ vì điều đó, sự yêu thích đối với Isagi càng tăng lên, không ngờ thiếu niên nhỏ có thể tốt với một người như cậu ta như thế, Gurimu không muốn ăn thêm một chút gì về củ cải muối nữa nhưng thực sự sợ Isagi chỉ khách sáo thôi. Cậu ta mon men ngồi bên cạnh cậu, ngửi mùi hương chanh đào thoang thoảng trên cơ thể Isagi, nó khá tuyệt. Mặc dù tất cả mọi người đều dung chung một loại xà bông tắm thế mà Isagi lại khác biệt đến nhường này. Gurimu khẽ cười, gãi lên quả đầu cơm nắm để che đi sự xấu hổ ẩn ẩn nơi trái tim.

Mỗi người chia nhau một nửa, không khí hài hòa tản ra xung quanh, Gurimu chưa bao giờ thấy bữa ăn nào ngon đến vậy, thật là hạnh phúc quá đi mất thôi!!!

Isagi khẽ cười khi nhìn thấy sự vui vẻ lóe lên trong đôi mắt Gurimu, bỗng nhiên cậu lại liên tưởng đến một số chuyện xảy ra trong bệnh viện, những người bác sĩ lẫn y tá đều hết sức nhiệt tình, trên mặt lúc nào cũng treo lên sự hạnh phúc giống như Gurimu vậy, nó giúp cho Isagi nỗ lực hồi phục sức khỏe từng ngày.

"Thứ hạng cao cũng là một lợi ích tốt ấy chứ. Nhìn kìa Isagi." Gurimu nuốt xuống nốt phần cơm còn lại rồi nói.

Isagi nhìn về phía Gurimu chỉ, là một cậu bạn với vẻ ngoài độc đáo nhưng chẳng kém phần đẹp đẽ.

Cậu nhớ hình như cậu ấy tên Gagamaru Gin thì phải, đôi mắt to tròn đó thực sự quá hấp dẫn người nhìn. Isagi bất giác bị cuốn lấy, khi mà nhận ra thì đã ngắm người ta tận mười phút rồi. Isagi thừa nhận bản thân thích những thứ khác biệt một chút xíu, cậu thích từng nét đặc trưng riêng biệt chứ không phải là dính chùm duy nhất vào một chỗ. Những người dù có đẹp nhưng ngũ quan không thể hiện cái riêng của mình thì Isagi không tài nào bị thu hút nổi, có thể nói cậu khác người, nhưng điều đó hoàn toàn đúng sự thật.

 "Cậu ấy không dùng đũa sao...?" Isagi lẩm bẩm, có lẽ bởi vì điểm này, Isagi càng ấn tượng với Gin hơn. 

"Cái đó có thể là do tôn giáo." Gurimu thoáng nghe được những tiếng nhỏ lẻ mà Isagi vô tình thốt ra, cậu ta đáp lời.

Isagi vừa mới chớp mắt tức thì, cậu bất chợt thấy tên nào đó chạy đến, trên môi còn vương vấn nụ cười khúc khích đầy ranh mãnh.

[Blue Lock/ AllIsagi] Cháy Rực Rỡ.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ