phuwin tỉnh dậy khi trời vừa hừng sáng. ôm lấy đầu nhức bưng bưng, cảm nhận được môi miệng khô khốc.
nhìn xung quanh căn phòng, em bàng hoàng nhận ra chỗ này không phải nhà em.
lục lại hết kí ức từ hôm qua, phuwin chỉ nhớ rằng lúc đấy đã uống quá chén rồi lăn đùng ra ngủ mất.
nhìn ra cửa sổ, phuwin hốt hoảng khi căn nhà đối diện là nhà của em.
thế em đang ở nhà naravit à...?
đúng rồi ! em nhớ là hôm qua đã lờ mờ thấy được hắn chở em về, rồi em bướng lên đòi về nhà hắn
em nhớ luôn là lúc đấy em hôn hắn, còn đòi cưới nữa...
"trời ơi mày hại tao rồi phuwin ơiiiii !!!!!"
phải làm sao đây nhỉ, nghĩ đến cảnh mới bị từ chối ê chề đã mặt dày hôn người ta
giờ em chỉ xin người nào đào giúp cái hố thôi, em sẽ tình nguyện chui xuống dưới sống hết quãng đời còn lại..
nghĩ đi nghĩ lại, bây giờ chỉ còn cách là giả bộ không nhớ gì rồi chuồn về nhà càng sớm càng tốt
nếu hắn hỏi thì chỉ cần bảo không nhớ là được, hắn cũng không phải kiểu sẽ ỷ em nhỏ mà ăn hiếp...nhỉ ?
lê người ra mở cửa, em đi xuống lầu thấy hắn đang nằm trên sofa, người đắp đúng một lớp chăn mỏng dính
nhìn thấy thương kinh khủng !
liếc qua đồng hồ, mới 5 giờ rưỡi sáng, nếu giống bình thường thì naravit sắp dậy rồi
phuwin đưa mắt nhìn hắn, quen biết nhau gần bảy năm trời nhưng em chưa từng thấy người này ngủ bao giờ
naravit ngủ thôi cũng đẹp, dỗi thật !!
phuwin không tự chủ được mà vuốt lấy mặt hắn, chạy chạm vào nốt ruồi dưới bọng mắt trái.
"hôm qua em hỏi cưới chú, chú trả lời như nào ấy nhỉ..?"
phuwin cất giọng tò mò hỏi, em vừa mong hắn trả lời vừa không. nếu hắn bảo có thì tốt, nhưng nó có vẻ không thực tế lắm..
hắn đâu có thích em..
"hửm ?!"
hắn nói, mắt mở to nhìn người đối diện, nhìn không có gì giống mới ngủ dậy. khóe môi còn cong lên, giống đang chọc ghẹo em ấy !
thì ra hắn tỉnh từ lâu rồi à..?!
phuwin giật mình thả tay ra, mắt trợn lên. em bây giờ vô cùng xấu hổ, đã mặt dày đòi về nhà giờ con nhìn lén người ta ngủ rồi bị bắt quả tang
"kh-không có gì chú ạ..em xin phép về trước, cảm ơn chú đã cho em ở nhờ ạ..!"
em nở một nụ cười méo mó, bây giờ chỉ nghĩ đến chuyện làm sao rời khỏi căn nhà này càng sớm càng tốt thôi.
"khoan, em ăn sáng đã rồi đi."
"thôi ạ!!! em có hẹn với dunk rồi, tạm biệt chú ạ !!"
em chộp lấy điện thoại trên bàn rồi chạy nhanh ra khỏi nhà, vừa đi vừa thầm chửi bản thân
hắn nhìn theo bóng lưng em, thầm cười trong lòng
BẠN ĐANG ĐỌC
[pondphuwin] chú đẹp trai ơi!
Fanfictionphuwin phải đồng ý hẹn hò với ông chú hàng xóm lớn hơn 11 tuổi chỉ vì lời bông đùa lúc nhỏ. warning : lowercase, teencode rất nhiều!! truyện đầu tiên của tớ, văn phong còn hơi non tay mong mấy bạn đọc góp ý nhẹ nhàng cho tui nho chuchu~