Chương 9: thiếu

154 11 0
                                    

Wonwoo cầm lấy cái đèn pin rọi xung quanh, anh tỉnh dậy chắc cũng đã một lúc, bước ra căn phòng trống. Wonwoo thấy một hành lang dài chưa ý thức được mình phải đi đâu và có cái gì ở đây

Anh bước lại vào trong phòng kiểm tra lại một lần nữa, là một căn phòng trống chỉ có mỗi tấm nệm

Quyết định bước ra ngoài hành lang, đi dọc một lúc thì tìm thấy một loạt các phòng giam nhưng có đôi phòng đã mở cửa, anh từ từ tiến lại gần một phòng rồi nhìn vào khe nức

Một con gấu xám đang " rửa" một cái gì đó, trong gian phòng đầy đủ hơn cả phòng mà anh tỉnh giấc

Khi nó nghiêng mình quay lại, anh thấy rõ ràng từng cái sọ chất đống ngay bên góc nó lấy tay gỡ từng thớ thịt dính trên cái sọ còn bỏ vài miếng vào miệng

Anh bụp miệng mình ngồi thụp xuống, không biết mình đang ở đâu lọ mọ trong túi tìm thấy chiếc điện thoại
Anh mở chiếc điện thoại lên, nhưng mạng bỗng nhiên bị cắt

Wonwoo khom người đi tiếp về phía trước hành lang, nếu ở đây lâu không chừng cái sọ tiếp theo mà con gấu xám bóc là của anh

Đi dọc hết cả một hành lang thì hiện ra hai lối, một lối trông như bệnh viện còn một lối đi thẳng xuống dưới

Không nghĩ gì mấy, Wonwoo chọn lối đi nhìn trông như bệnh viện. Dọc đường đi, anh đã nghĩ đây thực sự là bệnh viện khi các dãi phòng mổ, hồi sức và các khoa nội ngoại dần dần hiện ra, sạch sẽ và có mùi của găng tay bác sĩ

Bỗng nghe tiếng bước chân nhưng lại trông như tiếng nhảy lại còn đáp bằng hai chân, Wonwoo trốn vào một phòng nào đó trong phòng anh thấy bên trên đầu giường bệnh nhân ở đâu cũng trang trí một cây kiếm gỗ. Tùy tiện lấy một cái vì cũng hiện tại trên người cũng không có gì

Hiện tại, Jihoon và Junhui đã vào đến phòng của Hội Học Sinh mà ngạc nhiên thay trên đường đi, chẳng có sinh vật nào kì dị cả chỉ toàn thấy bướm thôi

- Được rồi, làm gì đây? - Jihoon nhìn ngó những giải thưởng mà hàng ngàn học sinh mơ ước lấy được chỉ để trang trí trong phòng của Hội Học Sinh danh giá

- Phát loa đã - Junhui bật hệ thống phát thanh của trường lên

- Được rồi, nào mọi người! Chúng tôi đã đến được phòng của Hội Học Sinh nằm trên tầng 5 của dãy A mong là mấy người sẽ đến được đây sớm! - Junhui bắt đầu lục lọi tất cả các tài liệu mà trong phòng của Hội Học Sinh còn ra hiệu cho Jihoon tìm cùng

- Tìm cái gì chứ? Wonwoo rõ ràng bị giấu ở đây mà? - Jihoon cảm thấy ngột ngạc vì cái không khí ở đây, lên tới tận đây vẫn không thấy tung tích của Wonwoo

- Đừng lo lắng quá, chưa đến 12h mà nhỉ? - Junhui toát mồ hôi nhưng vẫn chẳng thấy gì, cậu lọ mọ mở từng hộp giấy mảnh gỗ dưới chân bàn

Sau khi nghe được thông báo, mặc cho đám không cẳng bám theo đằng sau cả đám vẫn chạy hết tốc lực lên tận lầu 5

- Jisoo à, súng của cậu bắn được hết đám đó đó - Jeonghan quay người lại nói với Jisoo

- Nhưng ban nãy, tớ bắn bình thường mà? - Jisoo vừa chạy vừa thở

- Gì chứ? - Jeonghan dừng lại lấy súng của mình bóp còi, rõ ràng là một cây súng lục nhưng sức công phá lại khủng khiếp như vậy. Cái đám không cẳng bị phát bắn làm cho tan nát hết, từng mảnh thịt tách ra rồi lại dính vào nhau thành một mớ hỗn độn, trên sàn còn thủng hết cả một mảng đen xì đám bướm đó lại tới rồi

| SVT | porter le fardeauNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ