[YatoMiko] Memory (3): Stubborn

182 10 0
                                    

Anh em nhà Kamisato từ bé đã luôn được dạy bảo rằng, bên cạnh Raiden Shogun cao cao tại thượng mãi mãi tôn thờ, cũng phải luôn kính trọng và đặc biệt giữ phép khi diện kiến Guuji của đền Narukami. Không chỉ vì khác biệt quyền thế giữa đôi bên, mà còn là do tổ tiên Kamisato năm xưa từng chịu ơn cứu mạng của Yae đại nhân, lớn đến mức đến đời nay mai vẫn khó lòng trả hết.

Sau này lớn lên, Ayato tiếp quản cha mẹ lãnh đạo Hiệp hội Yashiro, tần suất được làm việc với vị yêu hồ đại nhân nọ ngày càng nhiều. Sau mỗi lần như vậy, Ayato lại thêm tầng suy nghĩ về cô gái nhỏ ấy, từng chút một.

Phải, dẫu tuổi đời đã năm thế kỷ, nhưng hễ đứng kề cạnh thanh niên trai tráng như anh thì Yae Miko cũng chỉ là một cô gái nhỏ mà thôi.

Hai người hợp tác trong công việc vô cùng ăn ý, duy chỉ một điều lấn cấn là trông Miko không ưa anh chút nào. Dĩ nhiên lúc nào nàng ta cũng cười cười nói nói, vẫn cái tông giọng rù quyến ấy, nhưng sâu thẳm trong đôi mắt tím kia lại thể hiện thái độ khác hẳn. Thi thoảng, bản năng con nhà võ trong Ayato thoáng nhìn thấy toả ra vài vệt sát ý nho nhỏ.

Ayato cũng chẳng hiểu tại sao mình lại bị ghét dữ vậy.

Đôi lúc trong lòng anh bừng bừng cảm giác muốn biết rõ lí do đằng sau, có khi lại ngó lơ, bởi lẽ chuyện đó cũng nào phải điều gì to tát ảnh hưởng tới vận mệnh quốc gia đâu. Yêu quái dẫu có khác biệt so với con người đến đâu thì cũng chỉ có nhiêu đó cảm xúc yêu ghét mà thôi, âu cũng dễ hiểu.

Nhưng mà, cái dáng vẻ khó chịu của vị yêu hồ ấy, xem chừng cũng có nét thú vị.

---

Ngày diễn ra Lễ hội Irodori đã gần kề, không khí trong thành Inazuma trở nên náo nhiệt hơn bao giờ hết. Ayato lui tới đền Narukami ngày càng thường xuyên để trao đổi kế hoạch với Yae Miko. Việc lên ý tưởng đã xong, bây giờ chỉ có bắt tay vào thực hiện công tác chuẩn bị. Nói chuyện một lúc với vị đại yêu quái, Yae Miko không quên đưa Ayato một xấp giấy ghi chép những thứ cần làm để sửa soạn cho lễ hội, kèm theo đó là thư mời gửi đến các quốc gia khác như Mondstadt hay Liyue.

Ayato luôn thích cách làm việc của Miko, nói ít, ghi ít nhưng hiểu nhiều và làm nhiều vượt ngoài mong đợi. Cũng không có thời gian để suy tính đến mấy chuyện ngoài lề nữa. Những khi hai người gặp nhau, chỉ có công việc mà thôi.

Tuy nhiên, hôm nay có gì đó khang khác. Chẳng biết có phải do năng lượng tinh thần những ngày này dâng cao khiến không khí cũng trở nên ấm lên không, mà lúc đưa trao giấy tờ, Ayato cảm thấy bàn tay Miko nóng hơn thường lệ. Trong khi đó, biểu cảm của nàng vẫn vậy. Vẫn đôi mắt sắc sảo ấy, vẫn gương mặt tĩnh lặng như làn nước trong ấy, cùng với nhịp thở đều đều như gió thoảng bên vai.

Ayato xuống núi, để lại Miko đứng dõi theo từ phía đền cùng mấy vị vu nữ. Trời lúc đó đã sập tối, Miko bảo họ về nghỉ ngơi, rồi bản thân dần rảo bước đến đứng trước Anh Đào Thần. Nàng ngẩng đầu lên vọng mãi vào bóng cây linh thiêng mang sắc hồng rực rỡ gắn kết với vận mệnh của nàng, không rõ trong lòng đang suy tư những gì.

Gió cứ nổi từng cơn, ban đầu là không khí mát rượi, sau đấy là những nhát chém lạnh cắt da cắt thịt, khiến nàng không tránh khỏi run rẩy.

[Genshin Impact] [AllMiko] InsomniaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ