1. Bắt đầu

10.2K 337 20
                                    

"Sao đến trễ vậy hửm? Bé hong nhớ anh hỏ?"

Pond xoa đầu Phuwin hỏi em.

"Tại tao đưa Phuwin đến trễ đấy thì sao? Đến trễ có chút cũng nhớ nhớ nhung nhung thấy gớm".

Dunk ngồi bên cạnh bực dọc nói to lên như quát vào mặt Pond làm anh cũng có chút mất hồn.

"Thôi thôi dừng được rồi".

Người đầu tiên và duy nhất luôn xuất hiện can ngăn sự nóng tính của Dunk Natachai và tính nhây thích chọc của Naravit chỉ có Joong Archen thôi ạ.

Hắn kéo Natachai ngồi lại cạnh mình không cho em sáp tới gần Pond nữa.

"Em sao lại khó chịu?"

"Kệ em".

Hắn nghe em trả lời như vậy thì quay qua nhìn em đang nốc ly rượu vào miệng, mặt nhăn lại không hề dễ chịu chút nào.

Đưa tôi tay choàng qua người kéo em vào sát mình đút cho em quả dâu rồi kiên nhẫn nói lại.

"Nói tôi nghe".

"Anh còn nhớ đêm hôm đó 3 năm trước không? Lão ta vậy mà còn sống đó. Còn dám gửi thư đến gạ gẫm em đó. Đúng là chọc điên mà. Lão xem em là loại gì cơ chứ!"

Em vùng ra khỏi cánh tay hắn vừa múa tay múa chân vừa kể thể hiện mình đã tức giận vô cùng.

"Thôi nào, sẽ đòi lại công bằng cho em".

Đúng như lời người ta nói có tiền có quyền có sắc muốn gì cũng sẽ được. Hắn sẽ dùng năng lực đó của mình để mua vui cho Natachai.

Nhưng lão ta? 3 năm trước là thế nào?

3 năm trước,

Tại bến cảng lớn ở Anh rất yên ắng vào buổi đêm, nhưng lại có những bóng người hoạt động không rõ mục đích.

Bọn họ là những người muốn có tiền nhanh chóng hơn thay vì cứ trông chờ vào giá cả thị trường, họ hoạt động bằng việc trao đổi các loại vũ khí khác nhau.

Natachai có tài có trí có nhan sắc thì làm gì chả dễ. Thay vì để những tờ giấy đó điều khiển em thì em thích cách mượn tay những kẻ ngu để điều khiển tiền.

Cuộc kiếm ăn lúc ban đêm là những cuộc kiếm ăn có lợi nhuận cao. Đổi lại phải đối mặt với bất cứ những tên bỉ ổi đang ở đây.

Đã không ít lần em bị đánh lén, bỏ kịch độc, ám sát, tranh giành mồi ngoan,... Nhưng rồi những lần đó cũng ít dần và hầu như 3 năm trở lại đây không còn nữa bởi bọn chúng cũng biết mệt, biết nản chí khi đối mặt với một người sắc bén như vậy.

Ngoài ra còn có lý do là đêm nay.

"Phuwin".

Em hất mặt cho cậu lên kiểm tra số tiền lão ta giao tới. Nhưng Phuwin chỉ mới mở ra đã sơ hở bị bắn một phát vào tay.

"HAHA LŨ NGU".

Em nhìn Phuwin đau đớn gục xuống mà điên lên. Những tên thuộc hạ của em cũng biết có chuyện liền ập lên.

Dunk đỡ Phuwin dựa vào cái cột gần đó, loay hoay tìm kiếm người sơ cứu của mình nhưng lại không thấy.

Cùng lúc đó lại có một người con trai nhìn có vẻ cao lớn đi đến, anh ta mặc đồ đen, đội mũ lưỡi trai đeo thêm cả khẩu trang nữa.

| joongdunk | trở về với emNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ