trùng lặp mùi hương

515 64 38
                                    

- yujin à!

kim gyuvin bần thần nhìn sung hanbin bế matthew đi khỏi, còn yujin thì đờ đẫn co gối một góc. nhìn vẻ mặt tức giận của sung hanbin, anh cũng phần nào đoán ra sự việc. chỉ là có chút không tin, han yujin lại mạo hiểm như vậy.

- yujin, đứng dậy, anh đưa em về phòng

- gyuvin anh ơi, không, không phải em đâu, thật đấy, làm ơn...tin em

- yujin, đợi em bình tĩnh chúng ta nói chuyện này sau

gyuvin cố gắng đến gần người nhỏ hơn, nhưng càng đến gần, anh càng cảm nhận được rõ hơn thứ mùi hương nhạt loãng.

yujin lết người lùi lại, cố gắng ôm lấy cổ tay đang run rẩy của mình, ngăn dòng hương đầu tiên của mình phát tán.

cuối cùng thì, nó cũng thành công rồi.

han yujin mừng rỡ cười lên một tiếng, nước mắt nó giàn giụa hai bên má đào, nhưng nụ cười thì vẫn cứ treo cao trên môi.

kim gyuvin không hiểu được tại sao han yujin giờ này vẫn còn có thể cười, chỉ đành tiến tới bế người nhỏ hơn còn đang xụi lơ vào phòng ngủ.

kim gyuvin bế nó nhưng đầu óc thì choáng váng, rõ ràng anh có thể ngửi được mùi hương nhạt nhoà kia, và càng rõ ràng hơn nữa khi han yujin lại gần.

đèn cấp cứu ngừng sáng, tấm cửa trắng tinh, lạnh lẽo bật mở, sung hanbin vội quay đầu. bác sĩ tháo bỏ khẩu trang, mặt mệt mỏi lên tiếng

- người nhà bệnh nhân seok matthew đúng không?

- hạo, thế nào rồi? matthew..

- cậu matthew đã ổn rồi

sung hanbin như thở phào được một hơi, đôi mày vốn đang cau lại giờ như được giải lao, đôi môi mím chặt cũng tách ra nhẹ nhàng

- nhưng đứa bé thì không giữ được, rất chia buồn

giây phút hắn nghe được những chữ này từ miệng chương hạo, sung hanbin gần như sụp đổ hoàn toàn. hắn đau đớn nghĩ về cái chết của đứa con chưa hình thành, và càng đau đớn hơn khi nghĩ đến phản ứng của omega. hắn không biết nên đối mặt với bi kịch này thế nào cả.

chương hạo tháo hai chiếc găng tay, bước đến chỗ sung hanbin đang thất thần mà vỗ vai hai cái an ủi. cảm giác mất đi sinh linh đầu lòng như vậy, y biết rõ hơn cả, y chịu đựng hơn cả.

đợi chương hạo đi khuất, lúc này sung hanbin mới gục xuống.

hạnh phúc mới chớm, vỡ vụn từng mảnh. hạnh phúc mà hắn cố gắng tìm kiếm đánh đổi trong sự giả tạo, mới vừa đâm chồi đã nhanh chóng bị dẫm nát.

sung hanbin vò nát mái tóc nâu đen, vành tai đỏ rực và vài giọt nước mắt ngưng đọng nơi vành mi.

- matthew à, anh phải làm sao đây?

-

phòng bệnh trắng xoá khiến việc mở mắt của matthew trở nên hơi khó khăn vào những giây đầu. matthew cố gắng cựa quậy nhưng cơn tê tái vùng bụng dưới truyền lên đã đánh gục mọi sự nỗ lực của em. em nhíu mày trước ánh nắng hơi chói loá từ phía cửa sổ, lại nhìn thấy gương mặt quen thuộc đã nhiều lần tái hiện trong giấc mơ đứt đoạn của em.

sungseok | abo | nhầm lẫn Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ