Chương 96: Muốn làm cá mặn ngày thứ 96
Dù đau khổ thế nào đi nữa thì ông lão đã tới, Giang Quyện phải dậy chơi với ông.
Y khổ sở thức dậy, rửa mặt sửa soạn xong nhưng vẫn còn hoảng hốt, Giang Quyện ngồi trước gương tùy ý để Lan Đình chuẩn bị.
"Vương gia đâu?"
Sớm như vậy mà cũng không thấy Tiết Phóng Ly, Giang Quyện không chắc chắn hỏi: "Ở thư phòng hả?"
Lan Đình gật đầu: "Dạ, điện hạ có việc đi trước."
Không phải một mình y phải dậy sớm, Giang Quyện dễ chịu hơn một chút.
Lan Đình nhẹ nhàng vuốt mái tóc dài xõa tung của Giang Quyện, không biết nhìn thấy gì đột nhiên kêu lên một tiếng, Giang Quyện ngáp dài hỏi: "Sao thế?"
Lan Đình đỏ mặt lắc đầu: "Không, không có gì ạ."
Dáng vẻ của nàng không giống như không có gì, Giang Quyện cúi đầu nhìn nhưng không thấy gì cả, đành ngẩng đầu nhìn vào gương, không nhìn thì thôi nhìn xong Giang Quyện muốn chui xuống đất ngay tại chỗ.
Trên cổ của y, nơi có nốt ruồi son, hôm qua bị Tiết Phóng Ly bắt nạt rất lâu, bây giờ trên da thịt trắng nõn có dấu một vết cắn ái muội, nhìn xa sẽ là một vết hồng như cánh hoa đào, vô cùng kiều diễm ướt át, khiến người ta nghĩ sâu xa.
Giang Quyện: "..."
Y cũng cần mặt mũi mà, quả thực Giang Quyện nổi lên sát tâm, tối hôm qua Giang Quyện không cho Tiết Phóng Ly động tay, không thể làm gì khác hơn là ngầm đồng ý hắn động khẩu, nhưng mà kết quả... chi bằng động tay cho rồi.
Giang Quyện rất tuyệt vọng, y đã rất mất mặt rồi, nhưng mà còn chưa nghĩ xong thì Lan Đình đã buộc tóc cho y, do dự một lúc lâu Lan Đình mới thăm dò mà lên tiếng.
"Công, công tử, người còn nhớ lời Tôn thái y dặn không? Bệnh tim của người mới phát tác, chuyện kịch liệt như vậy, người..."
"Không có. Chúng ta không có sinh hoạt vợ chồng."
"À, dạ."
Lan Đình im lặng, bầu không khí đột nhiên rất lúng túng.
Giang Quyện hít sâu một hơi, không vui mà mắng thầm Tiết Phóng Ly, một lát sau Giang Quyện chỉ dấu vết trên cổ, hỏi Lan Đình: "Có thể che nó lại giúp ta không?"
"Dạ được."
Lan Đình lấy hộp phấn trang điểm ra, cẩn thận dặm lên cho Giang Quyện, dấu vết màu hồng nhạt kia bị che đi, Giang Quyện lại có mặt mũi gặp người ta.
(Truyện chỉ đăng tại W🅰️tt🅿️🅰️d: @nguyenguyen9473 và Fb: Yên Mộc Các)
Xử lý xong toàn bộ Giang Quyện mới ra cửa đi gặp Bạch Tuyết Triều.
"Ông ngoại, con dậy trễ." Giang Quyện hơi ngượng ngùng: "Xin lỗi, để người đợi lâu."
Đương nhiên Bạch Tuyết Triều không thèm để ý, ông lão cẩn thận nói: "Không lâu, tốt lắm, trách ông ngoại, nên tới trễ một chút, ngày mai giờ thìn ông ngoại mới tới chơi với con."
BẠN ĐANG ĐỌC
[ĐM - EDIT HOÀN] Cá Mặn nghĩ thông suốt rồi - Trì Vãn
General FictionCá Mặn nghĩ thông suốt rồi. Tác giả: Trì Vãn 迟晚. Nguồn: khotangdammyfanfic.blogspot.com Editor: Ngáo (W@ttp@d: @nguyenguyen9473). Bản edit phi thương mại chưa có sự đồng ý của tác giả, vui lòng không reup, không chuyển ver. Editor không rành tiếng T...