Chương 5: Cởi ra

391 22 0
                                    


Đang thi mà có thể ngủ say như vậy, tài thật đó.

Tuy rằng cả tay Jungkook đã che hết toàn bộ bài viết nên ông không thấy gì được cả, nhưng ông đoán có thể bài thi này sẽ là một tuyệt tác!

Cất bài kiểm tra vào xấp giấy, thầy giám thị thở dài một hơi rồi nhẹ nhàng vỗ vỗ đầu anh, đè lại phần tóc bị nhếch lên trông cực kì ngứa mắt kia.

May là anh không phải học sinh lớp ông, nếu không chắc chẳng dừng lại ở việc vỗ đầu không đâu, khéo lại vò nát đầu luôn chứ lị.

Học sinh trong phòng thi cũng tản bớt dần, Taehyung cúi đầu nhanh chóng thu dọn đồ đạc, Jungkook ngồi phía sau từ từ tỉnh dậy trong trạng thái vẫn còn mơ màng buồn ngủ, trên cổ tay còn có vệt đỏ. Nhìn là biết nửa ngủ nửa tỉnh.

Anh lười biếng ngáp một cái, ánh mắt nhìn chằm chằm vào bóng lưng của Taehyung, hồn cũng dần dần nhập về xác.

"Này! Jeon ca, nhanh lên nào, ngẩn người làm gì?"

Mingyu đã nộp bài kiểm tra từ lâu, vội vã thúc giục Jungkook, hôm nay là thứ sáu, tiệm net nhất định sẽ rất đông. Đi muộn một chút khéo có khi nhà WC cũng chẳng còn chỗ ấy chứ.

"Ra liền."

Jungkook vỗ vỗ mặt cho tỉnh táo, vội vã cất hết bút nháp vào túi áo rồi đứng lên đi ra ngoài. Bỗng dưng anh nhớ tới việc gì đó, chọt chọt vào lưng Taehyung.

Taehyung quay qua, mặt vô biểu tình: "Làm gì đấy?"

"Nhìn cậu thôi." Anh cười cười quơ tay trước mặt cậu: "Tôi mới chỉ chọc cậu một cái còn cậu thì giẫm tay tôi luôn mà, so với cậu thì tôi đau hơn nhiều. Cơ mà tính tôi cũng không nhỏ nhen quá, chuyện nãy tôi không để bụng nữa, cậu cũng không cần xin lỗi, coi như chúng ta hòa."

Taehyung không nói lời nào, chỉ rũ mắt lướt qua mu bàn tay trắng ngần kia, một vệt đỏ cũng không thấy.

Đau nhiều là đau như nào?

Chưa nói đến việc lúc nãy giẫm chân Taehyung còn chẳng dùng sức, kể cả việc trong giờ thi Jungkook liên tục ồn ào, lại còn chui xuống gầm bàn của cậu làm loạn cậu còn chưa bắt anh xin lỗi đâu đấy.

Jungkook cũng mặc kệ Taehyung nghĩ gì, nói xong anh đắc ý cười lớn, nhanh chóng chuồn ra ngoài phòng học, khoác vai Mingyu đùa giỡn.

Taehyung cũng lười để bụng, cậu nhanh chóng thu dọn đồ đạc để về phòng nhưng vừa mới nhấc chân đi được hai bước đã thấy có gì đó không ổn.

Cậu cúi đầu xuống thì thấy dây giày đã bị cởi ra từ bao giờ, mỗi dây đều thắt nút không tháo ra được.

"........."

Taehyung nhíu mày, cố gắng giữ bình tĩnh.

Từ nhỏ Taehyung đã được giáo dục cẩn thận, từ trước tới giờ ít khi nào cậu dám nói bậy, nhưng trong lòng lại âm thầm chửi rủa tên ấu trĩ Jungkook.

Nếu giới hạn của Taehyung là 60 điểm, thì Jungkook chắc canh sẽ đạt 180 điểm.

Cậu chỉ hi vọng cả đời này cậu không liên quan gì đến cái tên Jungkook quái quỷ kia nữa!

Một chút cũng không!

Không biết là tên Jungkook này lại vẽ vời bậy bạ gì lên bài kiểm tra rồi mà trông sắc mặt của thầy giám thị có vẻ....

Cơ mà bí mật này chẳng giấu được bao lâu, sáng hôm thứ hai tuần kế nó đã bị vạch trần rồi.

Treo cờ quốc kì lên xong, thầy hiệu trưởng kết thúc bài phát biểu thường lệ, sau đó ông khẽ cúi xuống nhìn anh, Jungkook vô cùng "hân hạnh" được mời lên bục chào cờ.

Nói thật, đọc bản kiểm điểm trước toàn trường đâu phải việc làm đi làm lại nhiều lần sẽ quen đâu, mỗi lần Jungkook lên bục cờ, trong lòng anh đều có chút bồn chồn.

Có lẽ đây là.....trách nhiệm của học sinh "ưu tú" như anh?

Jungkook mặc định trong đầu như vậy, tưng tửng đi lên bục giảng chuẩn bị đọc bản kiểm điểm. Anh còn cố hạ tông giọng cho dễ nghe, ra vẻ như một cậu học sinh ưu tú đang chuẩn bị đi thuyết trình.

"Xin chào các thầy, các bạn, chúc mọi người buổi sáng tốt lành. Em là Jeon Jungkook, học ở lớp 3, thành thật xin lỗi vì đã lấy chút thời gian rảnh ít ỏi của mọi người."

"Trong kì khảo sát đầu học kì tuần trước, em đã vô tình phạm phải hai sai làm cực kì nghiêm trọng. Thứ nhất, là do em hô to gọi nhỏ gây ảnh hưởng đến trật tự phòng thi, em vô cùng xin lỗi. Thứ hai, em biết em không nên vì thấy đề khó mà bỏ dở không viết văn tự luận, lại còn vẽ bức Đêm đầy sao* lên bài nữa......"

[KOOKV] ĐEN ĐÁ KHÔNG ĐƯỜNG (chuyển ver)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ