Warnings:
- SFW
- OOC
- Nhắc lại lần nữa để đề phòng, chúng nó không phải anh em ruột.
- Và tui thích quỷ Furina lắm lắm lắm á, việc Larzure ghét Furina chỉ là vì hợp plot thui chứ tui không có thù con ả thần đằng siu hề này nha.---
Ngay khi cánh cửa của Viện Ca Kịch Epiclese mở ra, buổi xử án đã kết thúc, toàn bộ những quan khách ghé tới buổi diễn của ảo thuật gia nổi tiếng ngày hôm nay đều rời đi cùng với khuôn mặt xen lẫn phấn khích và hài lòng. Họ bàn tán xôn xao về buổi xét xử bất ngờ ngày hôm nay, cảm thấy đây là một sự trùng hợp hết sức đáng giá.
Đối với họ, những buổi xét xử ở nơi đây chỉ như là những tiết mục thú vị nhằm thỏa mãn thú vui của bản thân, nhưng đối với Larzure thì không, anh cho rằng việc xét xử cần phải là một thứ gì đấy thật nghiêm túc, và nhất là khi lần này, người dính vào một vụ án đáng tiếc ngay trong buổi biểu diễn của mình - Lyney và Lynette lại là người bị nhắm tới.
Larzure tiến vào Viện Ca Kịch, ngược lại với dòng người, anh chen lấn, luồn lách, cố gắng tìm kiếm Lyney và Lynette nhanh nhất có thể. Không ai mong muốn bản thân là người bị xét xử cả, kể cả những người vô tội hay có tội. Vậy nên anh cực kỳ lo lắng ngay khi nghe tin cả hai bị dính vào một buổi xử án, tức tốc chạy thật nhanh tới đây.
"Không biết Lyney và Lynette có ổn không..."
Anh tự lẩm bẩm với bản thân, mặc cho cơ thể ướt đẫm mồ hôi, anh vẫn chạy thật nhanh, liếc mắt tìm kiếm hai bóng hình quen thuộc. Và Larzure thấy họ.
"Lyney! Lynette! Này, hai người ổn không?"
Larzure hét lớn, nhanh chóng chạy về phía hai người. Anh giảm tốc độ khi tới gần, cuối cùng dừng hẳn lại và thở dốc.
"Larzure!"
Lyney bất ngờ khi nhìn thấy đối phương, nhưng không thể giấu được sự vui mừng trong giọng nói của mình. Larzure khi nhìn thấy cả hai liền thở phào nhẹ nhõm, anh lục trong túi áo, lấy ra hai chiếc kẹo được tạo kiểu thành một bông hoa hồng rồi đưa cho mỗi người một cái. Đây là trò vặt vãnh mà anh thường dùng để dỗ toàn bộ đám trẻ trong Nhà từ xưa tới nay, cả những khi Lyney và Lynette còn nhỏ.
Khuôn mặt cả hai sáng bừng, như những đứa trẻ háu ăn được dụ dỗ bằng kẹo ngon, dễ dàng bị người lạ bắt cóc về vậy. Nhưng đương nhiên Larzure thì khác, ở với Larzure thì sẽ là an toàn tuyệt đối!
"Quà an ủi cho hai người. Cả hai ổn chứ?"
Lynette cầm lấy cây kẹo của "anh trai", chỉ mỉm cười dịu dàng rồi gật đầu.
"Chúng em ổn, dù thú thật là khi tụi em bị dồn vào thế bí thì có hơi đáng lo ngại một chút."
Lyney trả lời, nhưng Larzure có thể nhanh chóng nhận ra sắc mặt của người anh yêu không ổn cho lắm. Anh thở ra một hơi thật mạnh, sau đó dang tay.
Ảo thuật gia cùng trợ lí như hiểu ý, nhanh chóng chạy nhào vào lòng người "anh cả". Cả ba người ôm lấy nhau an ủi, rồi lại cười khúc khích.
Nhưng "em gái" lẫn "anh cả" đương nhiên đều nhận ra, rằng cậu nhóc Ảo thuật gia bên cạnh hai người vẫn không ngừng run rẩy. Lynette cảm thấy chuyện này có lẽ nên giao lại cho Larzure rồi, liền nhanh chóng vỗ vai ra hiệu cho anh rồi rời đi.
BẠN ĐANG ĐỌC
|LarzuLyn • LarzureLyney|
Fanfictionʕ•̫͡•ʕ•̫͡•ʔ•̫͡•ʔ•̫͡•ʕ•̫͡•ʔ•̫͡•ʕ•̫͡•ʕ•̫͡•ʔ•̫͡•ʔ•̫͡•ʕ•̫͡•ʔ•̫͡•ʔ Artist.Mona Myp. Commission mình mua, đem đi đâu mình nắm đầu giựt tóc : D --- - Đây là fanfic mình viết và tranh mình vẽ/đặt commission cho OC x Lyney. Hoặc là những bức fanart/fanfic do...