Ngày Lễ Cùng Chị

435 36 6
                                    

Sao những ngày làm việc mệt mỏi thì đi đến mọi nơi những nơi ngột ngạt của thành phố. Thì ai cũng có ngày nghỉ của mình đối với hoa á hậu cũng vậy. Ngọc Hằng và Trịnh Linh cũng có ngày nghỉ của mình đó là ngày 2/9 Lễ Quốc Khánh.

Trinh Linh thì về quê Thanh Hóa nghỉ lễ cùng gia đình. Còn Ngọc Hằng thì ở Sài Gòn cùng gia đình.

Nhớ chứ !! Chị đi về quê với gia đình rồi. Không ai ở cùng Ngọc Hằng nữa. Ngọc Hằng thì muốn về Thanh Hóa cùng chị như mà chị không cho vì ngại vì sợ.

Lúc về cả hai hứa ngày nào cũng call cũng nhắn tin mùi mẫn với nhau nhưng chỉ mới nghỉ được 1ngày đầu thoi. Nhưng đến ngày thứ 2 chị có vẻ lo lắng gì chả thấy em nhắn tin cho mình từ sáng đến chiều.

Linh📲 : em oi em đâu rồi
Linh📲: trả lời tin nhắn của chị đi nào
Linh📲 : em oi ???

Sao hơn hàng chục tin nhắn không có lời hồi đáp. Hàng chục cuộc gọi không có phải ứng gì. Càng ngày càng lo lắng hơn bao giờ. Điện thoại cho các quản lí các  satff của công ty nhưng ai cũng không.

Ngay lúc chị đang lo lắng thì em đang từ trên máy bay xuống đến Thanh Hóa. Chị không biết gì thì em cũng không có 4g cũng không biết chị gọi mà đặc biệt hơn em để chế độ im lặng cho điện thoại.

Vì hai người đều biết địa chỉ của nhau. Tầm hơn 30 phút thì em đã đến trước cửa nhà không thấy ai trước cửa nhà

Em đứng ở trước cửa kêu chị ra mở cửa cho em. 

Hằng : Chị Linh ơi !!
Hằng : Chị Linh ơi ra mở cửa cho em
Linh : ôi giời oi !! Sao em lại ở đây
Hằng : tại em nhớ chị chứ sao
Em ghé sát tai chị nói

Linh : nhớ chị mà làm chị lo
Hằng : em nhớ thì tìm hoi chứ sao chị lại lo
Linh : em có biết chị lo vì sáng giờ chả thấy em trả lời tin nhắn của chị điện thì không bắt máy gì cả.

Cả hai đứng trước cửa nói chuyện tình tứ với nhau không để ý gì cả. Mẹ Trịnh Linh đi ngay qua thấy thế liền hỏi chị

Mẹ Linh : Ngọc Hằng à !!
Hằng : con chào bác ạ
Mẹ Linh : Linh à để con bé vào nhà đi ở ngoài nắng đi á
Linh : con biết rồi ạ !! Em vào nhà đi

Trịnh Linh phụ em đem vali vào nhà thì liền thấy em rất quan tâm hỏi em

Ba Linh : Hằng à con sao đến không thông báo để bác ra đón. ??
Hằng : dạ con chào bác. Con đi không thông báo nên con không nói cho chị ấy biết ạ
Ba Linh : vậy con ở cùng phòng với Linh đi nhá.
Hằng : vâng ạ con cảm ơn
Linh : con giúp em ấy đem vali lên phòng ạ.

Tạm biệt ba mình đưa em lên phòng của mình. Thì cái phòng màu hường đậm chất Trịnh Thùy Linh. Em thì cũng vào phòng chị nhiều rồi nhưng đây là lần đầu em vào phòng chị ở nhà ba mẹ chị.

Để vali xuống để em ngồi xuống giường cho em nghĩ ngơi một xíu. Thì bật đầu em ngồi dậy. 

Linh : chị hỏi này ??
Hằng : chị hỏi đi ạ
Linh : sao lại không thông báo cho chị
Hằng : em tại bất ngờ á
Linh : bất ngờ cái đầu em á. Người ta lo lắng gần chớt luôn á
Hằng : em cũng ở đây rồi chị lo lắng gì nữa ạ.
Linh : em đó chả nhỏ hơn người ta bao nhiêu đâu mà chứ chơi mấy trò mất tích
Hằng : Trinh Linh oi ~ em rất nhớ nhớ chị luôn á
Linh : chị cũng rất nhớ em lun ~

[Linh~ Hằng] Rung Động - Cảm Tình  Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ