Tôi hiểu rằng em sẽ chẳng bao giờ thuộc về tôi, không sao cả...

100 9 1
                                    


Những ký ức đen tối tựa hồ như cơn lũ dữ bao trùm lấy tâm trí của em, mỗi lần em nhìn vào người đàn ông này, người phải chịu trách nhiệm cho những đêm dài mất của ngủ trong em. Những đêm đen giờ đây ngập tràn những cơn ác mộng, những sự ám ảnh liên hồi. Mỗi lần em nhắm đôi mắt mình lại, em lại thấy mình đang ở trong căn phòng tối tăm trong ngôi nhà ấy, với những sự tra tấn dã man mà em phải chịu đựng. Em một lần nữa nhìn xuống thân ảnh đầy máu của Vegas, đôi mắt hắn cụp xuống, lảng tránh ánh nhìn của em. Và sự tức giận bắt đầu ngập tràn trong đôi mắt đầy hy vọng của em, khi một lần nữa em phải đối mặt với người đàn ông đã khiến mọi cảm xúc trong cơ thể em thay thế bằng nỗi đau.

Sau khi Pete thoát khỏi xiềng xích giam cầm em với Vegas, em đã từ chối mở miệng với bất kỳ ai về những gì đã xảy ra với em khi em bị bắt cóc. Không chỉ vì những tủi nhục mà em phải mang, nhưng cũng là vì em biết rất rõ, địa ngục là nơi duy nhất Vegas phải đến, nếu cậu Kinn biết được chuyện gì đã xảy ra. Pete từ chối vì em, vì một tên vệ sĩ thấp kém như em lại châm ngòi cho cuộc chiến giữa hai gia tộc. Dẫu cho cả Kinn và Porsche đã cố gắng dụ dỗ, cạy miệng em nhiều lần, nhưng lần nào Pete cũng từ chối tiết lộ cho họ. Câu trả lời mà em luôn nói, đó là, Vegas đã giam em lại, nhưng với mục đích làm cho Kinn sốt ruột thôi, và em từ chối đề cập tới bất kỳ sự tra tấn nào đã xảy ra đối với em.

Một đêm nọ, sau khi Pete đã nốc hết một chai rượu mạnh để cố gắng đưa tâm trí mình vào trạng thái yên tĩnh, em đã đập vỡ những bức tường nặng trĩu đã xây nên để bảo vệ em. Em đã vô tình cho Porsche biết về nguồn gốc  những vết sẹo trên cơ thể và những vết sẹo trong trái tim em, là vết thương đau đớn nhất, đau đớn hơn cả bất kỳ vết sẹo in hằn trên thể xác của em. Porsche, đã bị nhấn chìm trong sự tức giận và ghê tởm, thông báo cho Kinn về những lời của Pete. Ngay lập tức, Kinn gọi người của mình đến, ý định trả thù Vegas, đồng thời kéo cơ thể đầy những vết bầm tím và bị che phủ bởi máu tươi của hắn ta đến nhà kho. Sau khi trút bỏ toàn bộ sự phẫn nộ của mình lên người Vegas, đến khi hắn ta dần lịm đi, Kinn quyết định rằng Pete phải là người kết thúc tên khốn này. Và làm sao Pete có thể không vâng lời cậu chủ của mình được đây?

Pete như ngừng thở, em đã không thể cảm nhận được phổi của mình hoạt động bình thường được nữa, tựa như thế giới đang sụp xuống dưới chân và em không tài nào chạy thoát. Tất cả những cảm xúc mà em đã kìm nén bấy lâu, giờ đây đã trỗi dậy, theo từng giọt nước măt mà long lanh chực trào trong đôi mắt thủy tinh của em. Hơi thở Pete dường như ngừng lại khi em cảm nhận sự mát lạnh của một vật thể kim loại khẽ chạm vào ngón tay mình. Em từ từ quay lại, Kinn đang đưa cho em khẩu súng của mình, khẩu súng mà Kinn đã từng dùng để bảo vệ những người mà Kinn yêu thương, giờ đã trở thành vũ khí để thực hiện những cuộc trả thù. Tay Pete run lên khi em cầm nó trong tay, sức nặng của khẩu súng trở nên quá sức đối với em.

"Đừng sợ, Pete," em dường như nghe thấy tiếng cậu Kinn nói, với những từ ngữ nhảy loạn xạ trong đầu khi em nhìn chằm chằm vào cái vật thể kim loại màu đen ấy. "Sẽ không có chuyện gì xảy ra với cậu nếu cậu làm điều này, tôi hứa với cậu. Tôi sẽ đảm bảo rằng Gia tộc Chính sẽ biết chính xác những điều mà tên khốn này đã làm gì với cậu," Kinn chắc nịch đảm bảo với Pete khi em đang từ từ ngước lên nhìn cậu chủ của mình. Đôi mắt Kinn chứa đầy sự giận dữ, đôi mắt mà lẽ ra em mới là người nên có nó. 

[VegasPete] Tôi hiểu rằng em sẽ chẳng bao giờ thuộc về tôi, không sao cả...Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ