Eheh..? Xin Chào..
Đọc kĩ tiêu đề và uốn ngón 7 lần trước khi cào phím giùm tôi
‼️ Truyện không liên quan, không mang hàm ý xúc phạm tới các quốc gia nào.
Tất cả chỉ là trí tưởng tượng, hư cấu‼️
[ Vietnam ở đây chịu lạnh
rất tốt ]{ Ngọt tiểu đường 🙈💞💕}💫💫
_______
" Mùa đông năm nay lạnh thật.. huh"
Cơn gió lạnh buốt buổi sớm chạy sọc vào cơ thể khiến gã có chút rùng mình, dù đã mặt khá nhiều lớp áo để giữ ấm nhưng cảm giác lạnh cóng vẫn còn đó, âm ỉ trong từng lớp da thịt của gã.
Thân ảnh xoa hai bàn tay vào nhau và thổi nhẹ vào đấy, cố tạo ra chút hơi ấm để rã đông đôi tay vốn tê cứng vì sương tuyết đã rải đầy trên đóLuồng khói trắng mờ mịt bay bổng rồi dần biến mất, hơi thở của gã ngay từ đầu đã không có tác dụng với cái thời tiết bão tố kia, cứ như là muỗi chích inox ấy.
Gã nép mình vào cánh cửa gỗ, chỗ duy nhất ấm áp vì bên trong nó là chiếc lò sưởi to lớn cùng chiếc bếp luôn cháy tí tách lửa mục đích là để xua tan cơn lạnh vào những ngày như thế này.Và còn là để .......... sưởi ấm cho người thương của gã..
Đồng tử lặng lẽ ngắm nhìn những hạt tuyết bay ù ù rào rạc ngoài sân, đôi mắt mang sắc đỏ ruby bí ẩn của gã ánh lên sự tĩnh lặng. Khung cảnh bình yên tới nỗi một kẻ vốn bận trăm công nghìn việc như gã cũng cảm thấy thư thái đến lạ kì.
Gã khoang tay dựa lưng vào cửa, cảm nhận hơi ấm phát ra từ chiếc bếp nhỏ đang cháy tí tách cùng với âm thanh lạo xạo của cây cỏ đung đưa vì đám sương tuyết đáp mình trên đó. Cố dung hợp hai thứ âm thanh vốn chẳng liên can gì tới nhau, thậm chí là còn khác nhau cả một trời một vực...
'Cạch'
Tiếng mở cửa vang lên, làm gã giật mình mất thăng bằng bật ngửa về phía sau. Tác hại của việc quá chú tâm vào suy nghĩ quên đi tình huống đúng là không khi nào là may mắn cả..
_ Hưh.. Viet – Vietnam!?
Bàn tay ấm áp ôm lấy cơ thể to lớn, nặng kí do các tấm áo xếp chồng lên nhau, đổ ập xuống người. Cảm giác nóng ấm của lớp áo dày cộm ôm trọn lấy con người bé nhỏ.
Cậu nhắm chặt mắt đầy sợ hãi khi nghĩ rằng mình sẽ nghẹt thở nếu hứng trọn cú ngã này. Khớp tay cứng ngắt bấu víu mỗi lớp lông thú mỏng ở tấm áo, hai chân cũng mềm nhũn như sắp khụy xuống cố giảm bớt đau đớn khi bị vật nặng đè lên
'Rầm!'
Âm thanh đổ rạp trong căn nhà gỗ. Tạo tiếng vang cho các loài chim gần đó đập cánh vội vã bay mất
- 5 giây -
" Khô - không có gì.. "
Mí mắt nhấp nháy vài lần. Đồng tử bạc vẫn ánh lên vẻ sợ sệt không an tâm mấy
Âm thanh mới nãy chẳng nhỏ tí nào đâu!
BẠN ĐANG ĐỌC
Ổ Đu OTP Và Nơi Viết Về Các Couple
Non-FictionBạn đang xem truyện của 2 thợ lặn lâu năm.. 2 đoản Thí nghiệm 707 ( VietChi ) và AmeRus sẽ cố hoàn thành sớm nhất có thể * Hiện tại đang bảo trì, 2 t/g không có nhu cầu nhận đơn *