Thể loại: giả tưởng, nguỵ hiện thực, SE
Tác phẩm chỉ dựa trên trí tưởng tượng của tác giả, xin đừng gán lên người thật. Cảnh báo OOC
Vui lòng không reup dưới mọi hình thức.
———————————————
1.
Bạn đã bao giờ nghe câu chuyện về tiên cá lên bờ tìm hoàng tử chưa?Tiên cá vì yêu, chấp nhận tan thành trăm đóa bọt biển, sau cùng chẳng đổi lại được gì ...
2.
Từ lâu, Đinh Trình Hâm đã luôn cảm thấy truyền thuyết đó thật ngu ngốc, tiên cá ngu ngốc, hoàng tử ngu ngốc, tất cả đều ngu ngốc...Chỉ không ngờ rằng lớn lên, chính cậu cũng trở thành một kẻ ngu ngốc.
Biển khơi nơi cậu vẫy vùng luôn tiềm ẩn những con sóng dữ. Mỗi đợt bão giông, chúng dư sức nuốt chửng những chiếc tàu lớn nhất, cho dù có ra sức chống cự thì cũng chỉ như là những con kiến yếu ớt bé nhỏ xấu số, càng vùng vẫy, càng dễ chết... Đối mặt với thiên nhiên, loài người dù có cố gắng đến mấy cũng chỉ như muối bỏ bể, dần dần bị nhấn chìm.
"Đinh Trình Hâm, ngắm gì mà chăm chú thế?"
"Ngắm tuyết, đẹp thật, tuyết dưới biển"
Người bạn bên cạnh ngẩng đầu nhìn lên con thuyền nhỏ bé đang chìm dần dưới ngàn con sóng dữ, hàng chục thân xác đang ra sức quẫy đạp, lại quay sang nhìn nụ cười thích thú của cậu, đột nhiên thấy lạnh sống lưng.
Cậu nơi đáy biển thi thoảng vẫn ngắm nhìn những kẻ chết đuối thế này, cảm nhận niềm vui tùy thời dâng lên như sóng biển. Đinh Trình Hâm luôn nói rằng, cậu ghét con người...
Thế mà sau cùng, chính cậu lại cứu con người...
3.
Cậu thiếu niên đó mặc bộ đồ mỏng tang, cơ thể gầy gò dần đông cứng lại theo nhiệt độ lạnh buốt của nước biển. Không quẫy đạp, không gào thét, cũng không kinh hãi, anh ta trông bình yên hơn hẳn những người xấu xí kia. Gương mặt anh điềm nhiên đón nhận cái chết, trông lại đẹp như một bức tượng được thiên nhiên điêu khắc đầy tỉ mỉ.Đinh Trình Hâm thích anh ta, nên anh ta không thể chết...
Cứu được một lần, lần thứ hai gặp lại, vẫn là dưới đáy biển...
Thông thường con người khi thoát khỏi cái chết sẽ mặc nhiên hình thành nỗi sợ hãi thứ đã từng đe dọa mạng sống của mình. Nhưng chàng trai kia thì không, anh ta vẫn cứ thích vùi mình vào biển như thế. Cậu để ý lần này anh ta chỉ đi một mình, cơ thể nhỏ bé nhanh chóng bị sóng biển nuốt chửng.
Đinh Trình Hâm chợt vỡ lẽ, hóa ra anh ta muốn tự tử...
Nhưng Đinh Trình Hâm thích anh ta, nên anh ta không thể chết...
4.
Cậu thanh niên sau khi trôi vào bờ thì được một cô gái sống gần đó bắt gặp. Đinh Trình Hâm núp sau mỏm đá, thấy cô ta mỉm cười nhìn anh, bảo rằng chính cô ta đã cứu anh, lại thấy anh cười cảm kích cô ta, lòng đột nhiên lạnh như biển.Cổ tích của tiên cá cũng tồn tại một cô công chúa giả mạo đáng ghét như thế...
Cậu tìm cách lên bờ, tất nhiên phải hy sinh cái gì đó, ví dụ như mỗi bước chân đều đau như ngàn mũi kim châm. Chàng thanh niên mở mắt nhìn cậu, gương mặt tất nhiên không tránh khỏi kinh hãi...
BẠN ĐANG ĐỌC
[KỲ HÂM] Phong Tư Niên
FanfictionCó mối tình chưa bắt đầu đã chết Có đoá hoa chưa nở đã phai màu Có câu chuyện chưa bắt đầu đã kết Có nỗi buồn, kỉ niệm làm lòng đau... - Blood, flower and you-