2

1.5K 141 4
                                    


"Ngươi đến Chủy cung làm gì dây? Đệ đệ ngươi lại bị thương rồi?"

"Sao cơ? A Lãng hay bị thương lắm sao ?"

Nhắc đến Cung Lãng Giác, Cung Thượng Giác luôn có cảm giác lo lắng không thôi.

" Đệ đệ của ngươi, sao ta biết được?"

Cung Viễn Chủy đặt tách trà xuống bàn, nhướn mày nhìn về hướng Cung Thượng Giác.

" Nếu ngươi không có việc gì thì mời về cho."

" Ta đến là muốn mời đệ cùng nhau dùng bữa."

Cung Thượng Giác vội vàng mở miệng, chỉ sợ một giây sau thôi cũng sẽ bị Cung Viễn Chủy đuổi ra khỏi Chủy cung.

" Cùng dùng bữa?" Cung Viễn Chủy đột nhiên lộ ra sắc mặt cực kỳ chán ghét : " Sao đây? Muốn để ngươi và ta thêm cả đệ đệ ngươi, mẹ của ngươi, một nhà ba ngươi dùng bữa đấy hả? Muốn khiến ta như một tên ngốc nhìn các ngươi vui vẻ hòa thuận với nhau? Ngươi cũng muốn giống như bọn chúng giễu cợt ta?"

"Không phải, ta không có ý này ...." Cung Thượng Giác vội khua tay phủ nhận: " Bọn chúng? Bọn chúng là ai ?"

"Có liên quan gì đến ngươi?" Cung Viễn Chủy từng bước ép thẳng về phía Cung Thượng Giác: " Ra khỏi đây!"

"Viễn Chủy, đệ bình tĩnh ...."

"Ta là cung chủ Chủy cung, vai vế cũng coi như bình đẳng với Giác công tử, Giác công tử xưng hô như thế với ta không hợp lễ nghĩa!"

Cứ như thế Cung Thượng Giác đã bị cấm cửa.



Cung Thượng Giác chỉ có thể về Giác cung trước, biết được thân thế của Cung Viễn Chủy trong thế giới này.

Mẹ của Cung Viễn Chủy khi sinh hắn khó sinh mà qua đời, phụ thân hắn không hề tái giá, nhưng vẫn luôn coi Cung Viễn Chủy là một người không may mắn, cho rằng chính hắn đã hại chết mẫu thân của mình.

Tuy rằng Cung Viễn Chủy trời sinh cực kỳ mẫn cảm với dược lý, nhưng dường như trời sinh tính cách lạnh nhạt, từ bé đến lớn, nghe nói chưa từng có ai nhìn thấy hắn khóc, hắn cũng không muốn nhắc đến người mẹ của mình, không thân với người bố của hắn, thường thường làm bạn với cây thuốc, hơn nữa còn cực kỳ giỏi dùng độc.

Năm Cung Viễn Chủy 6 tuổi, phụ thận không may bị Vô song sát hại, Chủy cung tạm thời do thúc thúc hắn cai quản xử lý, cùng với việc Cung Viễn Chủy ngày càng lớn, tài năng trong dược lý của hắn cũng ngày càng xuát sác, được xưng là thiên tài dược lý trăm năm có một, đến cả người ở sau núi cũng nghe được danh tiếng này.

Đáng tiếc thúc thúc của Cung Viễn Chủy sau này cũng mất vì bệnh, cho nên năm Cung Viễn Chủy mới mưới năm tuổi đó đã trở thành cung chủ của Chủy cung, gánh trên lưng mình trách nhiệm của cả một cung, là cung chủ trẻ tuổi nhất trong trăm năm trở lại đây của Cung môn.

Trong chốc lát Chủy cung suy bại, may saoo Cung Viễn Chủy nghiên cứu ra được Bách Thảo Tụy , mới khiến cho Chủy cung đang dần dần lụi bại nhìn thấy một cơ hội sống.

Bầu trời trước mắt taNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ