Cái Sang của chú Lam được Minh đỡ đẻ cho ra đời bốn cô cậu nhỏ với bốn màu lông khác nhau, dường như là theo một thanh đậm nhạt của màu cam, nhưng chui ra lại chẳng theo đúng trình tự làm Minh phát điên.
Chú Lam cho Minh toàn quyền đặt tên, miễn là dễ gọi một chút thì tên gì cũng được.
Thế là thằng Hơi, đứa cả được em gọi tên trước tiên chỉ vì màu lông nó sau ba ngày trông hơi cam cam.
Đứa thứ hai được đặt tên là Trắng, một tiểu công chúa với bộ lông trắng muốt và mắt xanh xinh đẹp. Nó còn có một vùng lông cam nhạt ở bụng. Trắng cũng là đứa Minh yêu nhất. Tới những ngày bọn chúng biết kêu, Trắng lại là đứa duy nhất mắt còn chưa mở hết nhưng lại chẳng thèm gào đói, nó bước chưa vững nhưng vẫn thường dò dẫm về phía có tiếng gừ gừ nhỏ xíu của Sang, Minh thích những đứa trẻ ngoan.
Đứa thứ ba là Nhạt, không phải vì nhóc nhạt nhoà mà là bộ lông của nó nằm giữa màu lông của Trắng và Hơi. Thằng Nhạt nom ra giống cái Sang nhất, chỉ khác lông vùng mũi của nó có màu trắng và có vằn nâu chứ không phải cam nhạt. Có lẽ vì thế Nhạt sống khá kiêu hãnh, nó là đứa quấn mẹ nhất, như sợ rằng loài người nhìn vào không nhận ra chúng là mẹ con ruột.
Đứa út cũng là một tiểu công chúa lông cam đậm, những kẻ sọc vằn cam nhạt đẹp mắt nhưng đặc biệt hơn một chút. Vì em bị cụt đuôi bẩm sinh. Tới đây Minh phân vân không biết nên đặt tên nó là gì, em ngẫm nghĩ cả ngày vẫn không ra được một ý tưởng nào.
Thật ra chúng được lai giữa mèo mướp và một giống mèo tây, vì thế nên đứa có sọc, đứa thì chẳng có lấy một điểm đặc biệt gì.
Minh dựa vào màu sắc lông mà đặt tên, chú Lam nhờ vậy cũng dễ dàng ghi nhớ hơn, nhưng tên của chúng khi được chú Lam giới thiệu với mấy đứa trong trường thì lại nhận về gạch đá.
Chúng nó bảo cái Sang là con cái nhưng chú Lam đặt tên như vậy đã đành, đằng này bầy con mang tên cũng chẳng hay mấy.
Minh nghe bọn trong lớp trò chuyện với nhau về vụ tên tuổi bọn mèo con mà em buồn, em không nghĩ vì muốn chú Lam dễ nhớ tên mà lại bị chì chiết đến thế.
Giờ nghỉ trưa em còn chẳng buồn đi lấy phần cơm của mình mà bỏ lên sân thượng.
Minh không chắc giờ này sân thượng đang vắng người hay liệu có một Thế Nam nào nằm ngủ ở đó hay không. Nhưng em mặc kệ, đẩy cửa thật mạnh rồi hít lấy một ngụm không khí của những ngày cuối thu.
Sau khi đã im ắng, em nghe có tiếng ngáy nhè nhẹ ở bên dưới một mái hiên tự chế. Khỏi cần đi tới xác nhận em cũng đủ biết đó là ai.
Góc tường nơi bước vào mái hiên có dựng bịch hạt cho mèo mà hôm trước Minh trả lại cho Nam, trông có vẻ không vơi đi nhiều. Vậy ra bài học về hạt của em có tác dụng.
Em đứng nhìn ra phía mấy cây bàng ở trước cổng trường sắp rụng hết lá, dưới bóng râm của chúng là bọn lá nâu nằm lại, cành cây đã trụi nhẵn vài phần. Cả một đoạn đường trước cổng được tô bằng màu nâu cam đã mắt.
Nghĩ tới màu cam em lại nhớ tới đứa mèo út chưa được đặt tên. Cũng đã ba ngày vì bận rộn chuyện ôn thi mà em không ghé thăm chúng, không biết đã mở mắt xong chưa.
BẠN ĐANG ĐỌC
nomin | mùa cỏ lau
Fanfictionvạt áo, tóc thơm mùa táo, đốt rơm mếu máo, cái thơm start: 2023 - ongoing KHÔNG CHO PHÉP CHUYỂN VER!