Chuyện đêm đông của cuộn len nhỏ

79 18 2
                                    

Thôn Đất Nung đã rất lâu không có tuyết, mặc dù nhiệt độ lúc nào cũng nằm ở mức âm, những đợt rét đậm, rét hại kéo dài bất thường nhưng vẫn không lấy nổi một bông tuyết phủ đầu. Người dân ở Đất Nung theo thời gian cũng quên mất dáng vẻ những ô cửa sáng ánh đèn vàng nổi bật giữa nền tuyết trắng xóa, những ngọn đèn lập lòe trong đêm tuyết dày đặc, cũng chẳng còn ai ngước lên bầu trời đen kịt ngóng trông những chấm trắng li ti lạnh lẽo.

Trường Tiếng Sáo bước vào kỳ nghỉ đông sớm do đợt rét đậm năm nay tới sớm hơn dự tính, vì thế mà các thầy cô quyết định đẩy nhanh thời gian diễn ra kỳ thi cuối kỳ, nhịp học theo đó cũng được tăng tốc, áp lực thi cử tăng đáng kể.

Ông Phú vẫn như mọi lần, sau mỗi buổi ăn tối đều ghé phòng của Minh để quan sát em. Minh vốn đã quen với cách tạo áp lực này của cha nên em không còn cảm thấy quá ngộp thở mỗi lần ánh mắt như dao của ông Phú đặt vào người em.

Bà Lập nghe lời chồng cũng dần kiểm soát gắt gao hơn giờ tan học của em, khiến em không có thời gian để mua xôi của bác Ba nữa, hàng bánh đúc của bác Mai cũng đã rất lâu không được em ghé thăm. Vì thế em lại càng cố gắng nhiều hơn để ôn thi, chỉ có như thế em mới cảm thấy thời gian trôi nhanh.

***

Những ngày sát ngày thi, em lại càng nghiêm khắc với bản thân hơn. Em dần bỏ bữa trưa để trốn lên sân thượng, ngụ dưới mái hiên của Nam một mình ôn bài. Em mặc kệ cho cơn đau bao tử lâu ngày không gặp lại dần tái phát, vùi đầu vào những trang sách vô tri vô giác khiến sắc mặt em tái nhợt trông thấy.

Nam thỉnh thoảng đến sân thượng, nhìn thấy Minh như vậy cũng đã cố khuyên vài lần nhưng không được. Chỉ có thể góp một chút gợi ý cho những bài tập khó nhằn để Minh sớm được nghỉ ngơi.

"Tôi chỉ Minh bí quyết ôn tập, nghe không?"

Minh không dừng tay, những trang vở đã chằng chịt những hàng số rối mắt, em đáp:

"Nói đi."

Trong không khí bỗng sực lên mùi khoai lang nướng thơm nức mũi khiến Minh khựng lại. Nam lấy ra trong túi giấy thứ thơm lựng, anh cười rồi nhìn về phía Minh:

"Ăn nửa củ trước đi rồi nói cho, không ăn thì không nói bí quyết điểm cao của tôi đâu."

Đầu óc Minh rối tung lên vì suy nghĩ bị cắt ngang, em đang rất đói nhưng những con số ám ảnh em đến mức em chẳng hề biết cái bụng rỗng của em đã kêu to đến mức nào, em đáp:

"Chờ tôi xong nốt câu này nữa thôi."

"Nhanh nhé, không là khoai nguội mất đấy."

May mắn thay em đã hoàn thành sớm hơn dự tính chừng hai phút. Nam vì không muốn em nhìn xuống những câu tiếp theo đã ngay lập tức chìa củ khoai đang bốc khói ra trước mặt Minh, che đi những câu tính toán bên dưới.

"Ăn đi này, bên ngoài vỏ hơi nguội chút nên tôi bóc ra rồi, ăn liền cho nóng."

Minh cũng không tính chờ thêm nên đã gật đầu cảm ơn Nam rồi vươn tay ra muốn lấy. Đột nhiên thay vì là cảm giác ấm nóng của khoai, em lại cảm nhận được sự mềm mại ấm áp.

nomin | mùa cỏ lauNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ