[o] Mèo và lạc đà đều không ngủ đông

555 54 3
                                    

Jeong Jihoon x Kim Hyukkyu

A/N: Chuyện lông gà vỏ tỏi vô tri. Đêm giáng sinh bận không kịp đăng nên chuyển sang tối nay hehe. Chúc mọi người năm mới vui vẻ ^o^

***

1.

Kể từ ngày chuyển đến sống chung, Jeong Jihoon một tay ôm hết việc nhà.

Trong trí tưởng tượng của Hyukkyu trước đó, cuộc sống sinh hoạt của bọn họ khi ở cùng nhau sẽ vô cùng tệ hại. Cái này không trách anh được, cả hai vốn là tuyển thủ quanh năm suốt tháng cắm cọc ở phòng máy, từ lúc chưa thành niên đã luôn được các dì ở kí túc xá nấu ăn dọn dẹp hộ. Thế nhưng hiện thực xoay anh chóng mặt đến nỗi anh tưởng mình đã vi vu sang một vũ trụ song song nào khác.

Buổi tối hôm chính thức chuyển sang nhà mới, sau một giấc ngủ ngắn vì xếp đồ đạc mệt lử, Kim Hyukkyu đứng hình trước hình ảnh bạn trai đang lúi húi trong bếp. Cậu thái rau củ, đổ vào chảo và xóc chúng lên một cách thành thạo. Điện thoại trên tay Hyukkyu vẫn hiển thị giao diện app đặt đồ ăn nhưng ngửi mùi hương thơm nức tỏa ra từ chiếc bàn đầy ắp món, anh đoán mình không cần tốn thêm tiền.

"Jihoon à em biết nấu ăn từ khi nào thế?" Hyukkyu thích thú lại gần Jihoon ngó, hưng phấn lạ thường như đang tham quan căn bếp của một nhà hàng michelin vậy.

"Em nấu mì cho anh ăn đêm bao nhiêu lần rồi cơ chứ, trí nhớ của anh kém thật."

"Nấu nồi tự động thì khác gì úp mì đâu." Hyukkyu bất mãn đáp, nhìn cậu vừa đảo đều chảo vừa chỉnh nhỏ lửa cho chiếc nồi đang sôi sùng sục bên cạnh.

"Thế thì bây giờ anh được dùng nồi chạy bằng cơm mẹ em tặng rồi nè." Jihoon thổi nhẹ thìa canh và đưa đến bên miệng Hyukkyu, lại còn đưa theo kiểu lái máy bay dỗ trẻ con cực ấu trĩ rồi nhìn anh cười khúc khích.

Không chấp nhặt người yêu nhỏ tuổi, anh hé miệng nếm thử. Vị nhạt thếch nhưng nhìn gương mặt háo hức của Jihoon, anh thầm nghĩ già rồi ăn thanh đạm một chút cũng ổn. Có lẽ Hyukkyu phải đến cảm ơn mẹ Jeong vì đã đào tạo tên nhóc này thành một đầu bếp. Ít nhất thì những ngày tháng về sau, dinh dưỡng trong cơ thể anh không còn phải phụ thuộc vào đồ ăn liền và chất phụ gia độc hại nữa rồi.

"Hơi nhạt nhưng vẫn ngon lắm, móng mèo đúng là tốt!"

Song móng mèo chỉ nên dừng ở đam mê bếp núc thôi, không phải tất cả việc nhà như thế! Trong tuần đầu tiên dọn đến sống chung, anh nhận ra Jihoon đang cố tình thao túng và hoàn hảo biến anh thành một "phế nhân" trong căn nhà mới.

Anh định rửa bát à? Không được đâu ngâm nước không tốt cho khớp.

Anh định phơi quần áo ư? Mùa này gió ngoài ban công lạnh lắm.

Anh định lau nhà á? Cây lau nhà nặng thế kia cơ mà.

Thậm chí đến cả việc chăm mèo cũng dần bị hớt tay trên bởi Jeong Jihoon. Trách nhiệm duy nhất bây giờ Hyukkyu được đảm nhận là bật con robot hút bụi cho nó chạy quanh nhà và cất quần áo vào tủ. Cuối tuần ấy, Hyukkyu đã than phiền với Jihoon và khi nghe xong, bạn mèo mếu máo ôm lấy anh xin lỗi.

[ChoDeft] Vô cựcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ