Chương 34: Cởi thắt lưng của anh

493 46 0
                                    


Gần đây số lần bà Thẩm gọi về nhà càng ngày càng thường xuyên, Thẩm Tại Lâm vừa thở dài vừa đạp xe đạp công cộng. Lúc tới gần cửa nhà,Thẩm Tại Lâm xách quần áo ngửi ngửi, xem có mùi thức ăn chiên hay không.

Gần cửa biệt thự có một ông lão ngồi xổm,Thẩm Tại Lâm nhìn quen mắt, tò mò đến gần. Ông lão vừa mới ngẩng đầu, một già một trẻ đối diện, chỉ vào đối phương một hồi lâu cũng nói không nên lời.

"Ông, không phải ông là lão thần tiên ngày đó sao!" Vẻ mặtThẩm Tại Lâm ngạc nhiên: "Ông làm gì ở đây vậy?"

Nhìn thấy đầu bếp ngày đó ở KFC, Moise không thể không cảm thán sự kỳ diệu của số phận: "Trùng hợp quá vậy, tôi ở đây chờ người."

"Hay là cháu chờ cùng ông nhé?" Thẩm Tại Lâm cực kỳ nhiệt tình, ngồi xổm bên cạnh ông lão: "Lúc trước ông phân tích tâm sự cho cháu, cháu càng nghĩ càng cảm thấy có lý."

"Ừ." Moise cẩn thận nhìn tình hình xung quanh biệt thự.

Thẩm Tại Lâm nhận ra tâm tư của ông lão không ở trên người mình, nhìn theo ánh mắt của lão thần tiên, nhìn thấy biệt thự nhà mình.

"Ông chờ ai vậy?" Thẩm Tại Lâm chỉ vào biệt thự: "Hay cháu giúp ông vào gọi một tiếng nhé?"

"Không được rút dây động rừng, tôi đang bí mật hành động." Nét mặt Moise thần bí.

"Ồ." Thẩm Tại Lâm hạ giọng, cũng hồi hộp nhìn chằm chằm xung quanh biệt thự.

Một già một trẻ nhìn chòng chọc khoảng nửa tiếng, đột nhiên Moise kéo Thẩm Tại Lâm chuyển tới một góc bí mật. Thẩm Tại Lâm rất cẩn thận nhô đầu ra, phát hiện bà Thẩm và bảo mẫu tiễn hai người đàn ông.

"Hai người đó, có phải là người ông đang đợi không?" Thẩm Tại Lâm nhỏ giọng hỏi.

"Hai tên nhóc đẹp trai kia là người một nhà." Moise nhìn kỹ bà Thẩm: "Mục tiêu của hai người chúng ta quá lớn. Chi bằng cậu cho tôi phương thức liên lạc đi, quay về chúng ta có thời gian thì nói chuyện phiếm."
"Vâng."Thẩm Tại âm lấy điện thoại ra, đang định add friend với lão thần tiên thì đột nhiên phát hiện Thẩm Tại Luân mới gửi một tin nhắn đến.

'Bạch nguyệt quang nhắc nhở.'

Bạch nguyệt quang?

Thẩm Tại Lâm lập tức phản ứng lại, hai người vừa mới từ trong biệt thự ra, một trong số đó rất có thể là Bạch Tiêu!

Cuối cùng anh cũng đến rồi à!

Thẩm Tại Lâm ngẩng đầu tìm kiếm, chỉ thấy hai anh đẹp trai kia đã không còn bóng dáng.

Nhưng mà cũng chẳng sao, Thẩm Tại Lâm biết rõ bản tính của bà Thẩm rồi. Chuyện tốt thế này, bà ta tuyệt đối sẽ bắt lấy, chẳng bao giờ có chuyện không hung hăng đòi nhà họ Bạch một khoản.

"Vậy lão thần tiên, cháu đi trước đây." Thẩm Tại âm nhìn thấy ảnh đại diện của ông lão là dùng ảnh chụp bản thân, sao còn mặc áo blouse?

Thẩm Tại Lâm nhìn điện thoại, vừa mới đi đến cửa biệt thự, Moise ở góc bí mật "này" một tiếng, thành công khiến cho Thẩm Tại Lâm ngẩng đầu nhìn qua.
Thấy lão thần tiên sốt sắng vẫy tay, vẻ mặt Thẩm Tại Lâm hơi buồn bực, nhưng vẫn chạy qua.

"Không phải vừa rồi cậu nói muốn gọi người giúp tôi sao?" Vẻ mặt Moise cảnh giác, sao đứa trẻ này cứ ngốc ngốc thế nào thế!

"Không phải đâu ạ." Thẩm Tại Lâm không hiểu ra sao: "Đó là nhà của cháu mà."

"Gì?!!" Moise trợn tròn mắt.

"Nhà của cháu mà." Thẩm Tại Lâm lặp lại một lần nữa: "Người phụ nữ vừa rồi tiễn hai người đẹp trai kia, là mẹ cháu."

Moise hít sâu một hơi, lui về phía sau một bước, một lần nữa đánh giá người trước mặt.

Đây là sức mạnh thần bí đến từ phương Đông sao? Ông ta tìm trong trăm nghìn đám người, vậy mà bỗng dưng quay đầu, người này lại đang ngồi xổm trên đường cái bên cạnh mình!

"Ui cha." Moise che ngực: "Người tự dưng nôn nao quá!"

"Lão thần tiên, ông làm sao vậy?" Thẩm Tại Lâm hơi sốt sắng, đỡ lấy bàn tay đang vươn ra của ông lão.

Ánh mắt của Moise híp lại, giơ tay lên đầu thiếu niên nhổ "vèo vèo" hai cái, mở tay ra, nhổ hơn mười sợi tóc.

"Tóc cậu hơi yếu nhỉ." Moise cũng không muốn nhổ nhiều như vậy đâu.

"Gần đây hơi nhiều chuyện phiền toái ạ." Thẩm Tại Lâm đau đến mức nhe răng nhếch miệng: "Lão thần tiên, nếu ông khó chịu thì túm quần áo cháu đi, đứng có nhổ tóc thế chứ!"

"Tốt hơn rồi, tốt hơn rồi." Moise đứng thẳng người: "Vừa rồi xin lỗi cậu nha, đột nhiên tim hơi đau."

"Lòng cháu đau hơn đấy." Thẩm Tại Lâm tràn đầy u oán.

"Hôm nay nóng quá, tôi vẫn nên về nhà đây." Moise khoát tay: "Chúng ta có rảnh thì từ từ nói chuyện."

Thấy ông lão bước đi như bay,Thẩm Tại Lâm có chút uất ức sờ đỉnh đầu mấy cái, sau đấy xoay người mở cửa lớn biệt thự ra, đi vào bên trong.

"Tổ tông của mẹ ơi, sao giờ con mới đến!" Bà Thẩm vừa thấy Thẩm Tại Lâm đã lập tức nhiệt tình chào đón, trong mắt tràn đầy vui vẻ.

ⓒⓥ Sau Khi Sống Lại Liên Hôn Với Chú Của Nam Chính; 𝒽𝑒𝑒𝒿𝒶𝓀𝑒Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ