Moon Hyeonjoon không trả lời em ngay mà nhìn về cô hoa khôi đứng cạnh trước.
"Đi ra được chứ?"
Cô ả đánh mắt xuống phía em, cậu trai nhỏ vẫn đang mỉm cười dịu dàng quay người ra phía cửa. Choi Wooje không thay đổi biểu cảm cũng chẳng có bất cứ hành động nào rõ ràng. Chỉ có cái chớp mắt nhẹ, thế là cô ả biết, em ta đang có ý cho phép anh được ở riêng với mình lúc này.
"Được thôi~" Khẽ vỗ lên vai em, cô
hoa khôi đi dần ra ngoài, lướt ngang vai Hyeonjoon. "Sói chưa phải loài đứng đầu chuỗi thức ăn đâu"Giọng cô lí nhí như sợi lông vũ lướt qua tai anh ta, khiến đống chỉ rối rắm trong đầu bỗng như có đường thoát. Ngẫm nghĩ câu nói đó thật kĩ, lại trông vào nét mặt em non dại. Hình như, anh chưa lần nào nghĩ em đến một từ nào khác ngoài ngây thơ.
Nhưng kẻ đi săn hoàn hảo nhất là người ẩn mình kĩ nhất.
Nếu quả thật như thế, câu hỏi đúng là dễ dàng để trả lời hơn nhiều. Sợi chỉ quấn chặt lấy nhau trong đầu anh ta đang dần tìm được nút thắt gỡ rối từng chút.
Kéo lê chiếc ghế tới cạnh Wooje, Hyeonjoon ngồi xuống cạnh em, theo cách tự nhiên nhất. Thử đếm số lần cả hai vai kề vai tại phòng tranh, nó đã lên số trăm. Đôi khi thiếu đi một người lại trở nên lạ lẫm, trống vắng.
Anh ta như quen thuộc lắm, tựa đầu lên bờ vai của em, đôi mắt nhắm chặt. "Em bắt đầu từ khi nào?"
"Sao thế?" Động tác phác chì của em khẽ khựng lại một nhịp, nhưng cũng trở lại bình thường ngay sau đó. "Anh hỏi gì vậy Hyeonjoonie~"
Ngồi dậy nhấc trọng lực đặt trên vai em lên, anh mạnh mẽ xoay cả chiếc ghế em ta đang ngồi, ép em phải đối thẳng mắt với mình. Dứt khoát tới mức đầu chì em đặt trên mảnh giấy quẹt ngang một đường đậm xì như xé toạc chia nửa cả bức tranh. Một họa phẩm xuất sắc vì thế bỗng trở nên xấu xí, vì nét than chì đen thui ngổn ngang.
Đôi mắt em mở tròn, con ngươi đen láy không chớp lấy một cái, bình tĩnh xoáy sâu vào ánh nhìn của anh ta. "Hỏng tranh của em rồi đấy nhé"
"Anh biết em hiểu anh muốn nói gì mà"
Hyeonjoon đưa một bên tay áp vào cái má phúng phính như bánh nếp dẻo của Wooje, ngón cái nhẹ xoa lên da mịn. Em cũng theo đó, nghiêng đầu, dụi má gần hơn vào lòng tay anh. Trông em sữa khi ấy chẳng khác gì chú mèo đang đòi nựng, đáng yêu và câu dẫn.
"Nhưng sao đây? Em không muốn hiểu~"
Gương mặt đối lập với lời nói của em ta khiến anh phải bật cười. Cớ sao vào ngày đầu nhìn thấy em, anh lại không nhận ra chiếc gương bé luôn có mặt ở góc tường bên trong cơ chứ. Và tại sao anh không thấy ánh mắt vốn đong đầy khao khát sau cái nhìn ngây ngô của em.
Chỉ cần biết được một trong hai thôi, Moon Hyeonjoon có lẽ sẽ chẳng phải khốn đốn vì Choi Wooje như thế."Wooje, anh không thích" Vừa nói anh vừa rụt bàn tay đặt trên má em lại, đôi mày đẹp đẽ cũng nhẹ xô vào với nhau.
Nhưng em ta thì không cho chuyện đó xảy ra. Hai tay em trắng nõn giữ chặt bàn tay lớn không cho nó hạ xuống rồi chuồn chuồn lướt nước chạm cánh môi mềm vào lòng bàn tay anh. "Như này thì Hyeonjoonie thích không?"
BẠN ĐANG ĐỌC
Red, Yellow, Green [ On2eus ]
FanfictionCuộc chơi này, chỉ có thể là Moon Hyeonjoon cầm trịch. Chắc chắn.