" Buổi tối ngày hôm qua đã có vụ cưỡng hiếp xảy ra ở đường XX. Nạn nhân là Omega, một nữ sinh trung học... "
Lowell Sagittarius lồm cồm bò dậy khỏi giường. Ngày nào cũng vậy, ba của cậu mỗi lần nghe bản tin đều vặn nút volume ở mức cao nhất, báo hại cậu dù có đang trong mộng đẹp cũng phải giật mình tỉnh dậy. Thật sự khó chịu, đặc biệt với trường hợp mộng tinh như cậu hiện giờ đây.
" Chết tiệt... ". Cậu rủa thầm một tiếng nhanh chóng đứng dậy vào nhà vệ sinh.
Nửa giờ sau, Lowell xách balo xuống dưới nhà. Nhà cậu chỉ có ba người, nhỏ nhắn và ấm cúng, à lâu lâu cũng có xuất hiện thêm một nhân vật khác nữa. Cụ thể là người giám sát cậu, nhưng cậu vẫn thích gọi vú em hơn.
" Hôm nay Michelle không đến sao? ". Bình thường Michelle Virgo sẽ đứng chờ cậu sẵn đại loại ở phòng khách hoặc phòng bếp (nếu như chị ấy muốn động tay động chân vào bữa trưa của cậu). Michelle sống xa nhà cậu, nhưng mỗi khi thức dậy thì chị ấy luôn có mặt đúng giờ, đó là lý do vì sao không thấy gương mặt Michelle đâu khiến cậu cảm thấy xa lạ.
" À hình như con bé không được khoẻ nên đã xin nghỉ hôm nay. ". Mẹ cậu giải thích. " Chịu khó đi học một mình nhé. "
Lowell trề môi." Mẹ nói gì vậy. Ở trường con cũng có bạn đấy. Hơn nữa không có chị ấy con mới thoải mái học được. "
" Thế sao? Vậy mà tháng trước mẹ có đọc bản báo cáo trường gửi về bảo rằng gia đình nên khuyến khích con tham gia thêm các câu lạc bộ ngoại khoá để rèn luyện khả năng giao tiếp cũng như hoà nhập với bạn bè cùng lớp. ". Mẹ cậu liếc xéo.
" Có Michelle bên cạnh con là lựa chọn đúng đắn còn gì. Con bé là Beta, nó sẽ giúp con tiến bộ hơn. "
Ừ, cũng mong cậu cũng "tiến bộ" thêm được một chút như lời mẹ cậu nói.
" Con đến trường đây. À với cả bảo ba đừng coi tin tức với âm lượng thủng màng nhĩ đó nữa. Có khi hàng xóm còn nghe được. "
" Ừ ừ. Mẹ biết rồi. Đi cẩn thận! "
Lowell chạy một mạch đến trạm xe buýt, cậu ngồi xuống chờ với máy nghe nhạc trong tay. Hơi cổ lỗ sỉ thật, nhưng cậu thích thế, đắm chìm trong những bản nhạc cũ mới làm cho cậu bớt ghét cái thế giới này.
Xe buýt màu vàng cuối cùng đã lăn bánh tới, một màu sắc thân quen với các học sinh trung học, kể cả cậu. Lowell nhanh chóng leo lên và kiếm đại một chỗ trống ngồi xuống. Xung quanh đều là học sinh của St.Sierron, và dĩ nhiên không có đứa nào là Alpha. Vì sao? Bởi Alpha chỉ đi đến trường bằng xe xịn thôi, xe buýt còn lâu tụi nó mới đặt chân vào.
Nhưng sáng hôm nay thì khác.
Có một Alpha đi xe buýt tới trường.
Bài hát trên máy Lowell vừa mới kết thúc thì cũng chính là lúc xe buýt dừng lại ở một trạm đón nào đó. Cậu bâng quơ ngẩng đầu nhìn lên bắt gặp ngay bóng dáng của Kendall Leo xuất hiện ngay trước tầm mắt mình.
Cô ấy sao lại ở đây?
Không chỉ riêng cậu mà những người khác cũng đều có chung một loại câu hỏi như vậy. Ai ở St.Sierron mà không biết Kendall Leo là ai, và mỗi ngày cô ta đến trường bằng cái gì chứ.