Chap 31

264 24 1
                                    


Ngày thứ bảy, cuối cùng Lalisa cũng đã tỉnh lại, mang theo ác mộng nhìn trần nhà, nàng cắn môi nhịn không cho mình khóc, nàng sợ nàng sẽ làm ảnh hưởng đến tâm trạng của người cùng ở trong phòng.

Mà Lalisa lúc chuẩn bị cẩn thận ngồi dậy liền có một bàn tay bắt lấy tay nàng, ngẩn người một chút đã thấy Chaeyoung nhìn mình lo lắng, trong lúc này, Lalisa không còn quản chút đau đớn nhỏ nhoi trong cơ thể mình, liền nhào đến ôm cô gái trước mặt, bao nhiêu thương tâm từ giấc mộng kia đều bị phát tiết theo nước mắt ra ngoài.


Chaeyoung để mặc cho Lalisa ôm, chỉ vỗ lưng này nhẹ nhàng, lẳng lặng nghe âm thanh khóc của nàng. Dù không biết Lisa mơ thấy gì, bất quá cô vẫn không hỏi, cô sợ mình sẽ khiến nàng nhớ lại.

Nghe tiếng khóc của người trong lòng ngày càng nhỏ lại, Chaeyoung thở phào nhẹ nhõm.

Cô nỉ non bên tai Lisa " Không sao, có tôi ở đây, đừng sợ. Đừng sợ." Một bên vừa nói một bên vừa vỗ lưng nàng.

Đến khi Lisa bất giác rút vào trong lòng của nữ chủ ngủ quên.

Chaeyoung đau lòng nhìn người đang ngủ say trong ngực mình. Đem nàng nằm xuống giường, dự tính rời khỏi để chừa lại không gian cho nàng thì bị tay của Lisa nắm lấy, lông mày của nàng nhíu chặt lại, Chaeyoung lại càng thêm một tầng đau lòng, câu cuối xuống vuốt nhẹ lông mày của người kia đến khi giãn ra.

Rồi lại nghỉ đến điều gì, cô mỉm cười nằm xuống kế bên Lalisa, ôm lấy nàng ngủ.

Mà Lisa cảm nhận được hơi ấm của người bên cạnh, càng thoải mái hừ một tiếng chui vào lòng người kia ngủ.

---------------

Lalisa xuất viện cũng là ngày gần một tuần sau sự việc hai người ôm nhau đó. Tuy cả hai có chút ngượng ngùng nhưng qua việc này cũng khiến hai người đều trở nên thân thiết hơn một chút.

Đi học được vài ngày, thì Lalisa được Chaeyoung mời đến nhà chơi.

Đứng trước cửa nhà Chaeyoung, Lalisa lúng túng chần chừ không biết có nên bấm chuông không, dù sao đây là lần đầu tiên nàng đến nhà người mình thầm yêu, lại đọc trong nguyên tác là nam chính có đến ở chung với nữ chính. Nàng sợ hãi mình sẽ phải thấy cảnh đó.

Lalisa nắm chặt tay, dùng hết can đảm nhấn chuông cửa, thầm nhủ phải bình tĩnh, nếu như gặp được Ho Cheon thì không có gì lạ, trong nguyên tắc vốn là vậy rồi."Vâng?"giọng nói từ trong màn hình đen ngòm truyền ra.

" A, ừm, xin chào, tôi là Lisa, bạn của Chaeyoung." Lalisa hồi hộp trả lời.

" À được, tiểu thư đợi chút, tôi ra mở cửa ngay."

Tầm vài giây sau cánh cửa được mở ra, một cô gái mặc trang phục hầu gái bước ra đón tiếp nàng. " Xin chào, La tiểu thư, cô chủ đang đợi cô ở bên trong." Nói rồi, đi trước dẫn đường.

Lalisa nhìn thấy cảnh này liền có chút phấn khích, đây là hầu gái, là hầu gái chính hiệu đó. Thậm chí nàng cũng quên luôn ở nhà nàng cũng có, mà chắc bàn ta cũng chẳng để ý nhiều....

Nếu mấy cô hầu gái ở nhà biết việc này chắc sẽ khóc vì cô chủ mình vô tâm mất.


Lisa bước đến phòng khách ngồi xuống, đưa mắt nhìn xung quanh căn nhà của nữ chủ, tông màu chủ đạo là trắng xanh, phòng khách vô cùng đơn giản, không hề xa hoa như nàng tưởng tượng. Nhìn đến bức ảnh lớn được treo trên tường, nơi có 3 cô gái xinh đẹp cùng ba mẹ của họ, nổi bật chính là cô bé ở, cười vô cùng hạnh phúc.

Bất giác, Lalisa nhìn đến xuất thần, chàng để ý Chaeyoung đã đứng ở phía sau nhìn nàng.

Cô khỏe ho khan vài tiếng để Lisa chú ý đến mình. " Thế nào, bức hình đó tôi xấu lắm sao?"


" Không, không phải, cậu xinh đẹp lắm, rất... rất xin đẹp." Nhận ra mình thất thốn, Lalisa lắp bắp giải thích, gương mặt đỏ lựng đến mang tai. Cúi đầu xuống, lén lút nhìn Chaeyoung.

[Lichaeng] Nữ Chủ Cầu Tha Mạng Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ