Chương 3: Hoài niệm !

119 13 0
                                    

"Hoài niệm quá đi !"

"Makoto, thằng suốt ngày nghịch chim ."

"Yamagishi, thằng ngốc nghĩ rằng đeo kính sẽ khiến bản thân trông thông minh hơn ."

"Thủ lĩnh của băng -Akkun."

"Và người bạn hồi nhỏ của mình, Takuya."

"Tất cả đều đã có mặt đông đủ ở đây, thật là tuyệt quá đi !"

Takemichi vui mừng chạy tới nhảy chồm lên ôm lấy đám người phía trước. Vui vẻ mà nói :

"Tao nhớ tụi mày quá đi !"

Nghe điều này, cả đám có chút ngạc nhiên nhưng rồi cũng cảm thấy vui vì điếu đó. Họ cười khà khà rồi châm chọc mái tóc của nhau như một câu chuyện cười . Sau khi hội ngộ cùng đám bạn thân, Takemichi cũng đã tới trường....Cậu cười cợt rồi nói :

"Thật không ngờ có ngày mình lại quay lại nơi này !"

_____

Trong lớp học ...

Takemichi tay chống cằm nhìn ra cửa sổ. Cảm giác hạnh phúc ban nãy vẫn chưa hề bớt đi :

"Được gặp  lại bọn nó thật là vui quá đi !"

Lúc này, Takemichi cũng tranh thủ suy nghĩ xem xem bản thân sẽ làm gì trong tương lai để cứu Hinata....

"Mục đích lần này trở lại của mình chính là giải cứu Hina thành công!"

Takemichi nghiêm túc suy nghĩ...

"Nhưng mà ...mình phải làm sao để ngăn chặn chuyện đó xảy ra đây ?"

"Mình chỉ biết Hina sẽ chết vào 12 năm sau do xung đột của bọn Toman ..."

Lúc này, Takemichi còn chẳng biết chút gì về những kẻ đã gây ra cái chết cho Hinata...

"Toman ?"

"Mình chẳng biết chút gì về bọn chúng."

"Vậy phải làm sao đây?"

Cậu trầm ngâm suy nghĩ mà không để ý xung quang. Ngay lúc này đây, thầy giáo đang giảng bài cũng nhận ra Takemichi không hề tập trung , liền gằng giọng nói:

"Trò Takemichi..."

Tuy nhiên, Takemichi vẫn mải nhìn ra cửa sổ và suy nghĩ không nghe thấy gì. Thấy học trò phớt lờ mình. thầy giáo vô cùng tức giận. Ông gằng giọng lớn hơn :

"Trò Takemichi !"

Nhưng Takemichi vẫn như không nghe thấy gì. Lúc này, cậu bạn ngồi phía sau vội vàng đánh nhẹ vào lưng Takemichi một cái khiến cậu giật mình vội đứng dậy trước lớp. Nhìn lên mới thấy khuôn mặt đang đỏ ửng như kì nhông lửa tức giận kia của thấy giáo...

"Thôi chết ! Toang cmnr..."

Thấy bộ dạng vẫn đang dửng dưng xoa đầu kia của Takemichi. Thầy giáo liền bình tĩnh nói:

"Trò Takemichi!"

"Dạ?"

"Cậu ra ngoài hành lang đứng cho tôi !"

Takemichi xấu hổ khi bị đuổi ra ngoài. Nếu là trước khi chắc cậu cảm thấy điều này thật ngầu nhưng giờ đây, ông chú 26 tuổi này lại cảm thấy vô cùng xấu hổ. Cậu giả vờ bình tĩnh bước ra ngoài hành lang nhưng bên trong đã khóc không thành tiếng...

[AllxTakemichi] Giới Tính Đảo Ngược.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ