Chương22: Lời mời

283 35 3
                                    

Erika thay một bịch truyền mới rồi kiểm tra thông số y tế vài lần, sau đó tự mình cười hài lòng.

Cô xoa xoa đầu Akemi.

"Phiền em vén áo chút được không, tôi cần kiểm tra miệng vết thương."

Akemi gật đầu, nàng kéo áo phần dưới bụng lên. Tiện nói thì hôm qua Erika đã thân tình thay cho nàng một bộ áo bệnh nhân tiêu chuẩn.

"Hừm, miệng vết thương được khâu lại không có dấu hiệu nhiễm trùng, có vẻ thêm một đoạn thời gian nữa sẽ lên da non. Nhưng vẫn chưa thể cử động mạnh, trong thời gian hồi phục cũng phải kiêng ăn một số thứ. Tôi sẽ lên đơn thuốc để chống viêm nhiễm và tăng quá trình liền da, sau khi khép lại sẽ còn cần bôi thuốc chống sẹo. Xinh đẹp như Akemi, để lại sẹo thì thật không nên. À, thuốc tê vẫn còn nên em còn chưa thấy đau, nhưng cứ để lát nữa thêm liều nữa vậy."

Akemi nhìn xuống miệng vết thương của mình, một vết thương nhỏ đã được khâu lại, vết chỉ rất tinh tế. Tuy nhỏ như vậy nhưng nàng có cảm giác nó đã rất nghiêm trọng, có thể đã suýt lấy mạng nàng.

"Nè Erika, vì sao em bị thương như này?"

"Em bị một tên người xấu lừa gạt, hắn muốn trừ khử nên đã bắn em. Nhưng đã không sao rồi."

Erika tự tin cười cười.

Tựa hồ bị sự tự tin của cô cảm nhiễm, Akemi khẽ cười, cũng không truy vấn thêm về việc này.

"Vậy là Erika đã cứu em sao? Động tác của chị rất thuần thục, hẳn là bác sĩ đi?"

Erika vuốt vuốt cằm, cười xấu xa.

"Là tôi cứu em nha. Nhưng tôi không phải bác sĩ đâu fufu, tôi không có chứng chỉ hành nghề nè. Như vậy, em có an tâm giao bản thân cho tôi không?"

Akemi thoáng ngẩn người, có chút bất ngờ, dù sao thì động tác hay mọi cử chỉ của Erika đều cho thấy sự chuyên nghiệp và thuần thục nhất định. Nàng cũng không biết, Erika căn bản không có một cái bằng đại học nào.

Cụ thể hơn, không chứng chỉ, không bằng tốt nghiệp cấp nào cả, lái môtô, ô tô, phi cơ hay tàu thủy đều cân tất nhưng cũng không cái nào có bằng. Đổi cách nói, thất học, ít nhất thì theo chương trình giáo dục bắt buộc cũng phải có cái bằng tốt nghiệp cấp 2-3, nhưng Erika thì không, nhiều lý do, mà cái chính là lười lấy.

Cần cho tiện như bằng điều khiển phương tiện mới fake cái cho nhanh. Chức vụ? Mua. Vấn đề có thể giải quyết bằng tiền thì không phải vấn đề. Bằng cấp vốn cũng chỉ để chứng minh năng lực của mình cho người khác. Thứ không có giá trị thì không việc gì phải lấy.

"Em vẫn sẽ tin tưởng chị thôi, Erika."

À thì, em không tin tôi em cũng còn lựa chọn nào khác đâu.

"Vì sao?"

"Em không biết, đó là Erika, em liền cảm thấy không sao cả."

Akemi cười ngốc ngốc, chính nàng cũng không rõ cảm giác mạc danh thân cận, tin tưởng này.

Đây là gì? Hiệu ứng chim non kết tình? Hay là bản thân ở trong tiềm thức của Akemi đã có một chỗ nhất định.

Erika cong khóe môi, gõ nhẹ vào đầu nàng.

(ĐN Conan)|BHTT| Nguyên tội cùng tình yêuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ