Chương 7

234 28 6
                                    

Đồng hồ ở góc phòng khách cho thấy đã gần mười một giờ, lúc này những đứa trẻ khác trong khách sạn đã ngủ say. Chỉ có Lynette và Freminet đang trong bộ đồ ngủ ngồi xếp bằng trên chiếc ghế salon cũ bị con mèo cào ra vết. Trên bàn trà có vài hộp bánh quy rỗng đã bị mở và Lynette đang ăn chiếc bánh quy cuối cùng.

Nhìn thấy Lyney đẩy cửa đi vào, đôi tai mèo của cô cử động, miệng còn đang ăn bánh trực tiếp hỏi: "Anh ơi, hai người có ở cùng nhau không?"

Khi cậu mở cửa nhìn thấy em trai và em gái đang đợi mình, tim Lyney gần như ngừng đập, câu hỏi của Lynette không khỏi khiến cậu hít một hơi.

"Em mới vừa từ cửa sổ lầu hai nhìn thấy công tước ở ngoài. Hai người ở cùng nhau phải không?" Lynette nhìn thấy họ đang nắm tay nhau đi mấy vòng quanh khách sạn còn đặc biệt đánh thức cả Freminet đang ngủ

"Đúng vậy..." Lyney có chút khó xử ngồi ở giữa Lynette và Freminet, "Chỉ mới bắt đầu quen nhau thôi, anh không có ý định giấu giếm đâu."

Freminet ngáp một cái, đem chim cánh cụt dây cót ở trong tay sang một bên: "Không phải... là yêu cầu của nhiệm vụ sao?"

"...Không phải. Anh sẽ giải thích điều đó với 'Cha'." Nếu cứ nghĩ về điều đó đầu Lyney có thể sẽ sưng lên mất, chắc chắn là do uống rượu rồi.

"Công tước ép anh à?" Freminet ngây thơ không hiểu tình hình hiện tại.

"Không." Mà một phần nào đó cũng có thể coi là thế đi.

Lynette nghiêng đầu hỏi: "Cuối tuần trước còn nói công tước quá mức quấy rối, kết quả là hôm nay lại mặc đồ 'sặc sỡ' như vậy rồi đi uống rượu..."

Đúng là đã ăn mặc quá đặc biệt đi, dây chuyền cổ Lyney đang đeo là món quà mà Lynette tặng, khi trở về người cậu nồng nặc mùi rượu, khuôn mặt luôn đỏ một cách không bình thường. Sau khi trải qua một đống câu hỏi của Wriothesley, cậu lại phải đối mặt với đống câu hỏi của các em trai và em gái của mình khi quay về, tâm trạng của cậu bắt đầu mệt mỏi.

"Cái đó, khó giải thích lắm nên qua ngày mai được không? Anh muốn đi tắm trước."

Lynette và Freminet ngủ ở phòng bên cạnh, sau khi tắm rửa xong, cậu lặng lẽ trở về phòng ngủ trên tầng hai, tắt đèn trần đi chỉ để lại ánh sáng yếu ớt từ ​​chiếc đèn ngủ.

Hôm nay là cậu định yêu cầu Wriothesley từ bỏ và kết thúc mọi chuyện, bởi vì nhiệm vụ đi cùng anh ta đã ảnh hưởng đến nhiệm vụ mà 'Cha' phân công.

Hôm kia Lynette một mình đi làm nhiệm vụ, khi về nhà trên cánh tay cô có một vết máu dài và mảnh, lẽ ra cậu có thể thực hiện nhiệm vụ cùng Lynette nhưng thay vào đó cậu lại chọn đi gặp Wriothesley.

Loại tình huống này chắc chắn sẽ xảy ra lần nữa, cậu tự trách mình. Cuộc sống của cậu chỉ cần có ba thứ: Lynette, ảo thuật và Căn Nhà Hơi Ấm, cho đến nay đều luôn như thế.

Nếu như hôm nay không có ý nghĩ nắm tay anh ta thì mọi chuyện đã trở lại bình thường.

Cậu leo lên giường trong bộ đồ ngủ mỏng và rộng thùng thình. Họ đã ở bên nhau, không biết đây là lần thổ lộ thứ mấy rồi. Cậu không trả lời anh ta bằng một từ chắc chắn như "Được thôi" hay bất kỳ câu đồng ý nào khác. Chỉ là sau khi nắm tay anh ta đi dạo rất lâu trong đêm, Wriothesley đã nói khi tạm biệt: "Em sẽ không hối hận đâu."

[Wrioney] Hai ba điều mới thấy sau khi ra tùNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ