Chương 04: Tiểu thụ bị chơi nát bướm

755 17 0
                                    

"Lồn? Để làm gì? Tại sao có?"

"Sinh ra là đã có..... Để... để phục vụ cặc bự ....." Dương Tịch đỏ mặt trả lời.

Lão Hoàng Viên như tìm thấy món đồ chơi mới, cầm lòng không được chạm vào lồn, nhẹ nhàng cọ xát lên xuống. Dương Tịch thở hổn hển, mỗi cái chạm nhẹ đều làm cơ thể y run lên, nơi bí ẩn chưa từng bị ai chạm vào đột nhiên được thăm hỏi, phải biết rằng từ khi xuyên đến giờ y chỉ dám cọ nhẹ bên ngoài rồi vội vàng rời đi, y làm tiểu thụ hai mươi lăm năm đến tay con gái còn không dám nắm nữa là.

Rất nhanh hạ thể bị cọ xát nổi lửa, nóng rát, từng tia tê dại chạy dọc sống lưng, toàn thân như nhũn ra, hai mắt dần say mê, vô thức hẩy mông đuổi theo bàn tay của kẻ đang đùa bỡn, nước dâm không biết từ đâu cứ ồ ạt tuôn ra từ hai lỗ dâm trên cơ thể tưới ướt đẫm tay gã.

"Tướng công ~~ nữa đi.... ưm........ thoải mái ..... aaaaa......."

Nhìn y biểu hiện say mê, gã ác ý ngắt nhéo môi lồn non mềm, hài lòng nghe Dương Tịch rên rỉ, sướng đến hai mắt thất thần, cửa lồn lại phun ra thêm nước dâm nhầy nhụa. Hạt đậu nhỏ thu hút ánh nhìn, hồng hồng nộn nộn, nhanh chóng rơi vào bàn tay ác độc, chà xát ngắt nhéo lặp đi lặp lại, cho đến khi nó sưng to như hạch đỏ tươi quyến rũ, nơi nhạy cảm bị chơi đến tàn nhẫn Dương Tịch vẫy đạp điên cuồng, chốc lại gào thét chốc lại yếu ớt cầu xin: "Đừng chơi hột le nữa .... chết mất le đĩ muốn bị tướng công chơi hư .... hức..... ưm...." Cả người tê dại chua xót, không biết trong người có bao nhiêu nước mà cái lồn dâm cứ phun hết đợt này đến đợt khác.

"Tên là le đĩ sao, đáng yêu thật." Gã nhếch mép cười khan.

Lồn non nhỏ nhắn nằm trọn trong lòng bàn tay gã, dùng hai ngón khẽ tách môi lồn phấn nộn, sau đó từ từ xâm nhập vào huyệt động ướt át, thịt lồn vừa bót vừa nóng bỏng, mấp máy nhấp nhả ngón tay to béo, tuyệt diệu đến nổi cặc gã chưa bao giờ cương cứng sưng to như vậy. Bỗng chạm đến một màng chắn, vừa mềm mại vừa mỏng manh: "Đây là gì?"

Dương Tịch xụi xơ trên giường gần như đã mất đi nhận thức. Không nhận được câu trả lời, đôi lông mày rậm rạp nhếch lên, rút ngón tay ra, vả thật mạnh vào miệng lồn, môi lớn môi bé bị gã vả cho run rẩy tán loạn, cửa lồn khóc lóc liên tiếp ọc ra nước dâm, nương theo từng cú vỗ mà văng tung tóe.

Đau đớn làm Dương Tịch lấy lại nhận thức khóc nức nở: "Đau quá.... hức.. đừng đánh mà....... tướng công A Tịch đau lắm...... lồn nhỏ cũng đau...... hức......."

"Lớp màng bên trong là gì?" Gã lần nữa cất giọng hỏi.

Y ngơ ngác vài giấy liền trả lời: "Là màng trinh, màng trinh, đừng đánh nữa...... ô......... hức....."

Chờ đến khi gã đánh đã tay, lồn đã sưng húp, đỏ ửng hết cả lên. Dương Tịch nức nở run rẩy từng cơn: "Là màng trinh.... đại diện cho sự trong trắng ........ hức.....chưa bị ai chạm vào, tướng công là người đầu tiên..... ô........ đừng đánh nữa, đánh hư mất không ngậm cặc tướng công được đâu..... hức........"

Lão Hoàng Viên đột nhiên cúi đầu, gã mở miệng ra ngậm lấy hột le, môi hán tử vừa ẩm ướt vừa nóng, hàm răng sắc bén cạ lên âm đế hết lần này đến lần khác. Bị mùi nước dâm kích thích, hai mắt gã đỏ ngầu, miệng thêm tàn nhẫn bú le đĩ chùn chụt, tiếng nước lem nhép dâm mỹ rõ mồn một giữa đêm đen thanh vắng, mép bướm thấm đẫm nước bọt của gã, cả môi lồn nhỏ bên trong cũng bị gã cuốn vào miệng lấy đầu lưỡi chơi đùa.

Tiểu Phu Lang Của Bản Lão Kỹ ViệnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ