Hai tháng kể từ khi buổi giao lưu kết thúc, cũng là hai tháng dài nhất cuộc đời Lê Nhã Phong. Hoàng tử Nhã Phong ôm tương tư về em, hồn ngẩn ngơ cả ngày lẫn đêm. Những ngày em còn ở đây, hắn và em như hình với bóng, giờ không có em bỗng nhiên thấy trống rỗng. Rõ ràng trước khi gặp được em Lê Nhã Phong không bao giờ thấy mình cô đơn. Cứ có thời gian là hắn lại viết thư gởi cho em, nhiều thư đến mức Phổ Minh đọc không kịp.
Chứng kiến cảnh hoàng đệ của mình như người mất hồn, Hoàng Thượng đã cho phép hắn mời thái tử Phổ Minh đến đây.
"Đệ viết thư mời thái tử Phổ Minh đến đây đi"
Lê Nhã Phong vừa bất ngờ vừa vui mừng, hắn hớn hở:
"Thần được phép sao, thưa Hoàng Thượng?"
Điện hạ đặt tách trà xuống bàn, gật đầu.
"Đệ với hoàng tử cưỡi ngựa ra ngoài riêng với nhau đi cho thoải mái, không cần đem theo lính làm gì cho phiền toái"
"Sau đó thì đệ phải tập trung vào việc của triều đình"
"Đội ơn Hoàng Thượng"
Được sự cho phép của Hoàng Thượng, hắn lập tức viết thư hẹn gặp em. Nét chữ của hắn vội vàng, không nắn nót như khi hắn viết thư nói nhớ em hay khi hắn viết thơ tình cho em. Lê Nhã Phong háo hức chờ ngày được gặp em, được ôm em vào lòng và trực tiếp nói yêu em. Ngày ngày chỉ mong sao thời gian trôi thật nhanh để có thể mau chóng được nhìn thấy em.
Hắn ôm niềm vui sướng đó mà không biết được rằng Hoàng Thượng đã lên kế hoạch lợi dụng hắn để làm hại thái tử, và ngày hôm đó sẽ là ngày cuối cùng hắn cảm nhận được hơi ấm từ em.
Ngày Phổ Minh đến gặp hoàng tử của mình thời tiết rất tốt, thái tử nhỏ vừa nhìn thấy hoàng tử Lê Nhã Phong liền chạy đến ôm hắn chặt cứng. Người thương bé bỏng mà hắn da diết nhớ thương bây giờ đang ở trong vòng tay của hắn, Nhã Phong hôn lên tóc em.
"Ta nhớ đệ nhiều lắm"
Phổ Minh ngửa mặt lên nhìn hắn, em mỉm cười:
"Ta cũng nhớ huynh"
Buổi chiều khi nắng đã dịu bớt, hắn cưỡi ngựa đưa em lên đồi hoa và không mang theo bất kì binh lính nào kể cả lính của thái tử Phổ Minh theo lời của Hoàng Thượng. Thái tử Phổ Minh đáng lẽ không được phép đi một mình mà không đem theo lính, nhất là khi đang ở trên một lãnh thổ khác, nhưng em muốn được riêng tư với Nhã Phong. Thêm vào đó, em tin rằng đi cùng với Nhã Phong sẽ không có chuyện gì xấu xảy ra, giả sử nếu có thì hắn cũng sẽ bảo vệ em.
Hắn và em xuống ngựa, sẵn sàng cho buổi hẹn hò đầu tiên sau hai tháng không gặp nhau. Tuy nhiên mọi chuyện lại trở nên tồi tệ khi binh lính của hoàng cung đã bao vây họ từ khi nào. Theo phản xạ, Lê Nhã Phong nắm tay em để em đứng phía sau mình.
Hoàng Thượng xuất hiện cùng với một người khác, hắn vẫn nhớ người này đã từng là đại diện tham dự giao lưu tên là Lưu Tử Sâm. Tên Tử Sâm này trước kia có hiềm khích với thái tử Trần Phổ Minh, không ít lần bị Nhã Phong cảnh cáo, lần này theo phe Hoàng Thượng muốn nhân cơ hội này hại Trần Phổ Minh. Vừa đem về lợi ích khổng lồ cho mình vừa nhổ bỏ được cái gai trong mắt Tử Sâm không dại mà bỏ qua cơ hội này.
BẠN ĐANG ĐỌC
[threeshot] pondphuwin | ái hồn
FanficTác giả: Little_Julita "sao huynh lại lừa ta? tại sao huynh giết ta?" "Phổ Minh, ta có lỗi với đệ, ta không đáng nhận được tình yêu của đệ" Ái hồn: mây mù che lấp mặt trời