Request 2

661 58 0
                                    

Thiết lập: Reader nhỏ hơn Bakugo một tuổi, học khoa anh hùng trường U.A.

Cảnh báo: OOC, HE.

..........

"Y/n, nếu em mà còn ngẩn ngơ nhìn ra ngoài cửa sổ thì tôi sẽ cho em ra ngoài hành lang đứng hết tiết!"

"Dạ... em xin lỗi cô"

"Ngồi xuống đi! Nhớ tập trung vào"

Y/n gật đầu rồi nhanh chóng ngồi xuống ghế của mình, đầu ngẩng lên nhìn bảng, ánh mắt chăm chú nhưng tâm hồn em lại đang treo ở nơi khác. Thật ra Y/n không cố ý lơ là trong tiết học, ai bảo người em để ý tới đang có tiết thực hành dưới sân, mà vừa hay em lại ngồi cạnh cửa sổ nên mới không kìm được nhìn ra bên ngoài.

Mọi người cúi đầu ghi bài, em cũng cầm bút lên nhưng thay vì viết những công thức giống trên bảng, em lại vẽ bậy lên vở. Vẽ một khuôn mặt, rồi tới đôi mắt sắc bén màu ruby, phần tóc chỉa thực sự rất khó vẽ. Có lẽ em cần mẫu, mà mẫu thì đang ở ngay bên ngoài...

"Y/n!!! Đi ra ngoài hành lang đứng cho tôi!"

.....

Y/n gục đầu xuống bàn, đứng ngoài hành lang liên tục cả hai tiết như thế, chân em thực sự muốn đình công. Con bạn thân thấy dáng vẻ xơ xác đó thì cười không ngậm được mồm, vỗ nhẹ vào lưng em:

"Ai bảo cứ nhìn ra ngoài sân trường làm gì. Mà sao dạo này tớ thấy cậu hay thơ thẩn lắm, có vụ gì hot à?"

"Không có, tớ chỉ nghĩ linh tinh thôi" - Y/n nói, em không muốn cho ai biết về đoạn tình cảm nho nhỏ này, bởi chính em cũng chưa xác định rõ nó là gì. Nhưng đôi mắt sáng cùng hai gò má phớt nhẹ một màu đỏ đã tố cáo chủ nhân của nó , rằng thứ "linh tinh" mà em nói không hề đơn giản.

"Thôi nào, cậu đừng tưởng cậu giấu được. Có phải đang mê anh đẹp trai nào khôn-"

"Ây da, hình như tiết sau phải sang nhà thể chất! Tớ đi trước nha." - Em cắt ngang lời cô bạn, cất gọn sách vở rồi chạy vọt ra khỏi lớp. Phải mau chóng né đi trước khi em bị phát hiện, dù em chẳng làm gì sai nhưng nó cứ như bản năng vậy.

Y/n khoác lên mình bộ đồ anh hùng tự em thiết kế, đứng xếp hàng ở phòng thể chất, nghe cô hướng dẫn về bài tập ngày hôm nay:

"Dạo gần đây cô thấy các em đã luyện tập rất chăm chỉ, cô có chuẩn bị chút phần thưởng cho mấy đứa đây! Vào đi các em, hãy cho đám học sinh này của cô biết mặt nào!"

Sau câu nói đó, cửa phòng thực hành được mở ra lần nữa, đôi mắt em gần như mở to hết cỡ, sáng bừng khi thấy ai kia. Âm thanh cảm thán của lũ bạn cùng lớp không lọt vào tai em tới một từ, mọi thứ xung quanh như không còn hiện hữu.

Con bạn thân chẳng biết đã đứng bên cạnh từ lúc nào, huých nhẹ vào vai khiến em bừng tỉnh. Nó cười cười:

"Y/n! Nay được đấu thử với lớp 2A của thầy Aizawa kìa!  Đằng kia là gã hung thần trong lời đồn phải không ta?"

"Không phải hung thần, là Bakugo Katsuki"

"Ô? Để ý người ta à mà sao biết hay thế?"

Katsuki và em Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ