Chương 15

522 24 0
                                    

Hai người ngồi dưới bồn hoa tàng cây nghỉ ngơi, Becky lót áo khoác Freen phái dưới cảm thấy hơi ngượng ngùng: "Thật sự không thành vấn đề sao?"

"Không có gì đâu, dù sao quần áo cũng dùng cho việc tiện nghi
của bản thân mà cái váy của em đẹp thế không nên để bẩn."
Freen nhoẻn miệng cười."Nhưng mà, cái này có thật sự không sao chứ?"
Becky chỉ vào cổ áo hỏi trên đó thêu nhãn hiệu mà còn là một nhãn hiệu xa hoa nữa, "Không tiện lắm đâu?"

"Tiện thật mà, đảm bảo mua hàng pha ke trên mạng lại còn bao ship." Freen mắt không chớp tâm không thẹn mà nói, ý đồ dời đi lực chú ý nàng "Váy này của em thật xinh đẹp, là được người ta tài trợ sao?"
"A đúng vậy, ông chủ nói gương nhân viên đại diện phải phù hợp với nhãn hàng liền đi thuê bộ váy này." Becky cúi đầu nhìn váy,
"Cũng không biết đắt hay không, em chưa thấy qua bao giờ ạ."

Đắt, đắt lắm luôn, Freen thầm nghĩ.Freen nhìn thời gian, hỏi:

"Công việc hôm nay của em kết thúc rồi à?"

"Hả?" Becky quay đầu nhìn nàng một cái, ổn định cảm xúc hoảng loạn gật gật đầu,

"Vâng đã xong rồi ạ, hoạt động diễn ra cả ngày mà em chỉ phụ trách ca buổi sáng thôi."

"Vậy sao em lại đến đây?" Freen truy vấn, "Triển lãm xe ở gần đây à?"

"Đúng vậy, sau khi kết thúc em đã cùng bạn đến xem triển lãm tranh." Becky nói xong, nhìn xung quanh một vòng lo lắng Meena đột nhiên chạy ra tìm mình, vậy chẳng phải là lộ hết hay sao.Nàng nhìn một hồi, thấy có người đi về hướng này tầm mắt nhìn qua Freen, dừng một chút vươn đôi tay đặt lên trán Freen: "Mặt trời lên cao quá, chị có thấy nóng không?"

Freen hơi giật mình, ngơ ngác mà nhìn nàng: "Vẫn bình thường."

Becky nghiêng đầu, duỗi tay lau sạch một giọt mồ hôi treo trên đuôi mày nàng: "Còn nói không nóng hả, chúng ta đổi chỗ ngồi khác đi."

"Được." Freen đứng lên, "Phía trước có một cửa hàng chúng ta vào đó ngồi tí n......!Em làm sao? "

Nàng vừa cúi đầu đã thấy, một cánh tay thon dài mảnh khảnh đang giữ lấy cổ tay nàng.Becky bắt lấy nàng, không lòng dạ cười cười: "Chân em có tí đau, chị không để ý chứ?"

Freen cúi đầu nhìn về phía nàng giày cao gót, ấn bả vai nàng xuống: "Chờ một lát."Becky không hiểu gì nhìn nàng.Freen ngồi xổm xuống thay nàng cởi giày ra phía sau gót chân bị trầy một chút, làn da trắng nõn đã phiếm hồng một chút.Nàng mở túi lấy ra hai cái băng keo cá nhân, thật cẩn thận mà dán lên vết thương."Túi của chị là túi thần kì của Doraemon hả? Sao mà cái gì cũng có hết vậy." Becky kinh hỉ nói.Freen cong môi, lại xem xét chân còn lại của nàng sau đó cẩn thận dán băng.Becky nhìn chằm chằm đỉnh đầu nàng một hồi, ánh mặt trời xuyên qua lá cây dừng trên người nàng khiến màu tóc nâu tự nhiên kia càng thêm ấm áp.
Một cơn gió thổi qua, Becky duỗi tay nhặt một chiếc lá rơi trên tóc nàng đối phương hình như có cảm giác, ngẩng đầu lên.Becky đưa chiếc lá cho nàng xem.Freen thần sắc lại có chút co quắp, quay đầu đi, lỗ tai có chút hồng: "À ừm, váy em thiếu chút nữa bị gió thổi tốc lên."

Becky: "......"Becky nhanh chóng chặn váy.Một lần nữa mang lại giày cao gót, Becky giả bộ như chưa có gì xảy ra thoải mái đứng lên duỗi người, đi hai bước vui vẻ nói: "Quả nhiên có hiệu quả, một chút cũng không cộm chân."

|BHTT||EDIT| |FreenBecky| Bà xã mỗi ngày đều giả nghèo Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ