9.Cương vì em?

1.3K 118 15
                                    

"Đây...đây là đâu"

Phuwin mơ màng tỉnh dậy ,những vết thương vẫn còn đau rát đặc biệt là vùng đầu.Nhớ lại những gì mình phải chịu đựng,cậu co rúm người run run,sắc mặt không ổn chút nào

Cạch!!!

"Phuwin cậu tỉnh rồi,tớ lo cho cậu quá"-Dunk chạy lại ôm lấy cậu

"Đau...đau.Tớ cũng ổn rồi"

"Phuwin nói cho tớ biết rốt cuộc là ai đã làm ra chuyện này.Có phải là Pond Naravit không?"

"Không phải cậu ấy đâu"

"Vậy chứ là ai nói cho tớ biết đi.Tớ nhất định sẽ đòi lại công bằng cho cậu"

"Không cần đến cậu đâu Dunk"

Cậu và Dunk nhìn ra cửa thấy hắn và đàn em lôi đám người của tên San vào quỳ trước giường cậu

"Pond mặt của họ và cả tay nữa rốt cuộc cậu đã làm gì"-Dunk đi qua từng người xem xét tình hình

Phuwin nhìn thấy mấy người bọn họ lại run rẩy lần nữa,tay vấu chặt vào tắm chăn

"Tao đã nói tụi bây như thế nào?Còn không mau xin lỗi,gay tay bên kia còn chưa đủ sao hay muốn bên còn lại cũng vậy"

Bọn chúng sợ hãi bắt đầu từng thằng dập đầu liên miệng xin lỗi cậu,chỉ có San vẫn không chịu khuất phục không muốn nói lời xin lỗi đến cậu

"Thằng chó bộ câm rồi sao?Bình thường sủa lắm mà sao bây giờ im như hến vậy?"-hắn nắm đầu San kéo lên

"Tao...tao xin lỗi mày Phuwin..."

Phuwin mĩm môi cười trừ nhìn Pond

"Cậu kêu mấy cậu ấy đi đi.Tớ ....không muốn nghe gì hết từ những người này"

Pond hất cằm đám đàn em lôi mấy tên đó ra ngoài

Không khí trong căn phòng trở nên ngột ngạt,Dunk nhìn cả hai có phần khó xử nên viện cớ ra ngoài cho cả hai có cơ hội trò chuyện

Hắn đi lại ngồi cạnh cậu muốn vuốt ve tóc cậu nhưng lại bị tránh né

"Sao lại tránh tao?Em ghét tao đến vậy ư?"

"Như cậu nói thôi,tớ với cậu đâu thân đến nỗi phải làm đến mức như vậy"

"Tao...em đừng để bụng những gì tao nói lúc đó chỉ là....."

"Chỉ là sự thương hại đúng không?Đến giờ vẫn vậy..cậu đừng như vậy nữa được không?Đừng đối tốt với tớ trong khi cậu đối với tôi chỉ là sự thương hại mà chẳng phải là một người bạn"-cậu ôm mặt bắt đầu bật khóc

Không hiểu vì sao chỉ có chuyện nhỏ như thế này thôi cũng khiến cậu bật khóc.Cậu mong muốn rằng hắn đối với cậu như một người bạn chẳng phải sự thương hại tầm thường kia điều đó làm cậu chạnh lòng lắm

"Tao xem em là bạn thật đó và có lẽ còn hơn cả thế.Em tha lỗi cho tao nhé"

Hắn bao bọc cả người cậu bằng một cái ôm,cậu gương mặt nhỏ lệ ngước lên nhìn hắn.Hớn cả bạn là sao chứ?Cậu chưa bao giờ hiểu nỗi hắn cả,hắn là người kì lạ nhất cậu từng gặp

|Chuyển ver-PondPhuwin| Đừng nạt em!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ