Chương 3

438 62 0
                                    

Thực ra người làm nghề này như bọn họ tốt nhất là không nên uống rượu, bởi vì không ai có thể biết trước được khi nào sẽ có nhiệm vụ đột nhiên xuất hiện.

Nhưng lâu lâu uống một lần. . .Chắc là sẽ không bị phát hiện đâu ha?

Bành Lập Huân không kịp suy nghĩ kĩ càng, vừa đậu xe cái cạch là đã nhìn thấy Triệu Gia Hào đứng trước cửa quán bar chờ sẵn mình, anh bọc bản thân trong một chiếc áo lông, chỉ để lộ khuôn mặt nhỏ nhắn, trông không khác gì một chú Samoyed bị bỏ rơi.

Bành Lập Huân thở dài, trong lòng thầm nghĩ tình yêu đúng là làm khổ con người thực sự, cậu chạy nhanh qua dẫn Triệu Gia Hào vào quán.

"Em nói đúng, làm ngành này của chúng ta, không thể nào sống cuộc sống như người bình thường được." Triệu Gia Hào vừa ôm Bành Lập Huân vừa nhấm nhá rượu, anh thân là một tay súng bắn tỉa, trên cơ bản là sẽ không bao giờ uống rượu, cũng sẽ không đụng vào thứ gì làm ảnh hưởng đến khả năng phán đoán của mình.

Thế nhưng lý do mỗi lần Triệu Gia Hào dùng để uyển chuyển từ chối vụ người khác mời rượu lại là "Bạn nhỏ trong nhà không thích anh uống."

Bành Lập Huân nhìn dáng vẻ chuẩn bị cầm cả chai mà tuôn của anh thì sợ hãi, nhanh tay lấy ly rót một ít ra bảo anh từ từ uống.

"Lại sao nữa đây? Cãi nhau với bạn nhỏ họa sĩ nhà anh à?" Bành Lập Huân là người từng trải, trong lòng thật ra cũng biết đại khái chuyện là như thế nào, nhưng Bành Lập Huân biết, đây là lúc Triệu Gia Hào cần nhất một người nào đó có thể nghe anh nói hết tâm sự.

Triệu Gia Hào kể hết chuyện xảy ra trong khoảng thời gian này cho cậu nghe, "Lúc trước khi tụi anh yêu nhau, tổ chức cũ của anh không có bận như chúng ta bây giờ, khi đó anh nghĩ rằng mình có thể cân bằng được giữ công việc và cuộc sống. Kết hôn với nhau rồi, anh cũng đến BLG làm việc, mấy người chúng ta phối hợp với nhau rất ổn, anh cũng rất vui, nhưng cũng vì vậy mà càng bận rộn hơn. Lần nào cũng là em ấy hiểu cho nỗi khổ của anh, anh thực sự rất có lỗi với em ấy."

"Hôm nay em ấy nhắc đến triển lãm tranh của mình, triển lãm đó là dành tặng cho anh, trong triễn lãm đó lưu giữ lại tất cả, kể cả là điều nhỏ nhặt nhất những hình ảnh từ khi bọn anh quen biết cho đến lúc kết hôn, trước một ngày em ấy nói sẽ giới thiệu nhân vật chính trong bức tranh cho mọi người. . .Kết quả ngày đó anh thế mà lại có nhiệm vụ." Triệu Gia Hào càng nói lòng càng đau, cầm ly rượu uống một hơi cạn sạch.

"Anh đau khổ quá Xun à."

Triệu Gia Hào và Lạc Văn Tuấn quen biết nhau trong một lần tham dự buổi triển lãm tốt nghiệp của trường.

Lúc ấy Triệu Gia Hào đang chấp hành nhiệm vụ, kết quả không ngờ rằng đối phương đã sớm có chuẩn bị, sau khi nổ súng anh mới phát hiện ra đây chỉ là trò che mắt của đối phương, người anh giết cũng không phải mục tiêu của nhiệm vụ ----- tất cả chỉ là cái bẫy đối phương chủ đích giăng ra để bẫy anh.

Cũng may Triệu Gia Hào đủ bình tĩnh, nhanh chóng rút lui khỏi hiện trường, đồng thời hoàn thành thay đổi diện mạo trong quá trình lẫn trốn.

(Edit - OnElk) Mật danh ON và át chủ bài ELKNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ