Ngày đầu tiên hẹn hò, tôi diện lên bộ váy sang trọng màu đen nhưng huyền bí lung linh và lấp lánh làm tôn lên cái body sexy không phải ai cũng có được của mình. Người yêu tôi đánh chiếc Ferrari hai cửa hào nhoáng và sang trọng tới đón, ôi cuộc hẹn hò trong mơ của tôi đang chuẩn bị thành sự thật.
Cậu ta đứng trước cửa vẫy vẫy tiễn tôi đi, gương mặt vẫn tươi cười vui vẻ làm tâm trạng tôi chuyển sang âu sầu, tôi vẫn thầm hi vọng Thùy Trang sẽ chuyển sang cáu gắt hay bực mình gì chứ.
Tôi bước chân vào nhà hàng ở một khách sạn 5 sao, người mở cửa cho tôi không phải anh ta mà là nhân viên khách sạn. Anh ta cũng không kéo ghế dịu dàng mời tôi ngồi xuống, vẫn là nhân viên khách sạn làm. Bữa ăn diễn ra có chút nhàm chán, thức ăn thì không phải bàn rồi, 5 sao đương nhiên là ngon, nhưng người ngồi trước mặt không làm sao cho tôi cảm thấy hứng thú nói chuyện được tí nào. Đang ăn được một nửa món chính, điện thoại tôi báo có tin nhắn.
From: Gấu Hường
"Tớ đói quá à:<"
Đó, khổ tâm ghê chưa. Thế là tôi đành cáo mệt mà đòi anh ta chở về nhà sớm. Buổi hẹn hò lãng mạn đầu tiên đi tong. Về tới nhà đã thấy cậu ta xụ mặt ngồi ôm gối đợi tôi trên ghế, cái mặt bánh bao kia bị bỏ đói hỏi sao không cưng cho được. Bữa ăn 5 sao sang trọng hóa thành nồi mì gói hai đứa húp xì xụp, nhưng tôi lại thích không khí này hơn, ngắm cậu ta vui vẻ khen lấy khen để đồ ăn mình nấu là đủ no rồi.
Bữa hẹn hò thứ hai, tôi đang đi dạo cùng anh ta thì điện thoạilại reo, nhạc chuông bài My TP cài riêng cho cậu ta làm tôi hấp tấp bắt máy.
From: Gấu Hường
-Tớ bị chảy máu, cậu đâu rồi về với tớ đi ~~~
-Cái gì????? Sao lại chảy máu, nhiều không??
-Đừng nói nữa, đau quá nè, về với tớ đi ~~~~~ T.T
-Rồi rồi, tớ về liền nè.
Thế là tôi đành cười hì hì cáo lỗi cùng anh chàng người yêu hoàn hảo của mình mà tất tả chạy về nhà. Đầu tóc bù xù, quần áo nhếch nhác, mồ hôi chảy nhễ nhại, thở hồng hộc vì chạy vội về, tôi muốn bật ngửa khi thấy cậu ta đang ôm ngón tay chảy máu có chút xíu. Thì ra là do khui đồ hộp, sơ ý bị đứt tay. Lỗi cũng làdo tôi, đi chơi mà bỏ mặc cậu ta ở nhà....... Aaaaaa bỏ buổi hẹn hò chạy về đây chỉ vì một vết thương bé tí của cô bạn cùng nhà, không dám mắng cậu ta một tiếng còn tự nhận lỗi về mình, tôi nên nhận được giải nhân vật dại gái của năm.
Buổi hẹn hò thứ 3, anh dẫn tôi vào một quán bar sang trọng. Nhấp được một hai ngụm cooktail, tồi liền bị kéo ra sàn nhảy. Chợt mọi người đều hướng sự chú ý về một phía, Thùy Trang xinh đẹp của tôi đẹp một cách tàn nhẫn đang thướt tha đi vào, theo sai là cả một hội quân các cô nàng xinh đẹp cùng công ty. Thấy tôi, cậu ta chỉ cười một cái rồi nhanh chóng lượn ra chỗ khác, để lại một mùi hương quyến rũ quen thuộc khiến tôi một lần nữa ngẩn ngơ. Cậu ta khẽ nháy mắt với tôi một cái, tim tôi lại đập liên hồi.Thế rồi, người tôi ở cạnh trai mà tâm hồn lại bay theo gái mất rồi.
Tôi cảm thấy bàn tay của anh chàng người yêu mình đột nhiên chạm vào lưng mình và đang có hành động di chuyển dần xuống phía dưới. Cảm giác ghê tởm trào lên trong người tôi khi bàn tay thô ráp đó tiếp xúc với cơ thể mìn, khác hẳn với cảm giác mềm mại nhẹ nhàng khi Thùy Trang chạm vào người tôi. Tôi ngăn bàn tay của anh ta lại trước khi nó tiến xa hơn, nhìn thẳng vào mặt anh ta với ánh mắt cương quyết. Anh ta không những không ngại ngùng mà gương mặt còn hiện rõ ra một tên đồi bại, ánh mắt anh ta thèm muốn dán sát vào cơ thể tôi, đã vậy còn cố kéo sát tôi vào cơ thể anh ta.
Vùng ra khỏi cái ôm gớm ghiếc ấy, tôi đưa tay tát mạnh vào má anh ta một cái rồi bỏ đi. Tôi không thích con trai, đúng làmiễn cưỡng không mang lại hạnh phúc, sống thật với cảm xúc của chính mình còn tốt hơn.
Bực bội khó chịu trong người, tôi nốc hết 1 ly shot whisky chỉ trong một lần uống, cái nóng của rượu như muốn cào nát cuống họng tôi.
Bỗng có người đưa cho tôi một ly nước trái cây, nhìn lên thì thấy thì ra làThùy Trang, nụ cười ngọt ngào như mọi khi làm tôi ngẩn ngơ.
Cậu ta kéo tôi ra chơi chung với đám bạn của mình, nhảy nhót quậy phá khiến tâm trạng tôi hưng phấn lên hẳn. Đặc biệt là có cậu ta bên cạnh, cảm giác thoải mái, vui vẻ lại trở về với tôi.
BẠN ĐANG ĐỌC
"BẺ CONG" BÁNH BAO NHỎ[DIỆP LÂM ANH-THÙY TRANG]
Short StoryDiệp Lâm Anh cứ nghĩ mình thẳng cho tới khi............