Đôi mắt Thùy Trang đục ngầu nhuốm đầy dục vọng. Nhìn nàng nội tâm run rẫy vẫn tỏ ra mạnh mẽ lại như khiêu khích cô. Thùy Trang sảy một bước thật dài ôm chầm lấy nàng trước khi nàng nhanh chân chạy mất.
"Hết chạy rồi nhé."
"Em..em muốn làm gì?"
Vừa ôm không ngừng hưởng thụ, cảm giác chân thực rất nhiều. Từ làn da ấm nóng đến hương thơm nhiều lần thoáng qua, nay đã được chiêm hưởng.
Lòng ngực ấm nóng phao phủ lấy thân thể nàng bé xíu. Bàn tay Thùy Trang cường bạo nâng cằm nàng, từ trên phủ xuống áp môi mình lên môi nàng. Đôi môi dày ấm điên tiết mút lấy môi nàng, đầu lưỡi trước hàm răng cắn chặc đang cố tìm đường chui vào.
Tiếng ư,a muốn thốt ra Thùy Trang tận dụng cơ hội len lỏi vào khoang miệng nàng, đầu lưỡi chui tọt được vào nơi thơm ngọt liền tung hoành khám phá khắp ngóc ngách.
Lan Ngọc vùng vẫy làm tệp giấy trên tay rơi xuống sàn, một tay Thùy Trang ghì chặt bên eo nàng càng áp sát hai thân thể. Thân nhiệt tỏa ra từ đối phương như muốn thiêu đốt Lan Ngọc, lây truyền sức nóng đến tận tâm can nàng.
"Bỏ...ra!"
Nhân cơ hội Thùy Trang đang vân mê chìm vào cơn động tình, Lan Ngọc mạnh mẽ đẩy bả vai cô thoát khỏi nụ hôn. Gương mặt nhiễm hồng không ngừng thở dốc, ánh mắt đem thâm thúy không giấu được cơn hỏa thịnh.
Thùy Trang ổn định hô hấp cuối người bế thốc nàng lên đặt trên bàn ăn gần đấy. Vòng tay cường hãm lần nữa khóa chặc nàng, cánh môi đáp xuống hôn lên cổ nàng mút mát.
"A...đừng..."
Chỉ vừa chạm vào liền có phản ứng. Cơ thể nàng truyền đến một trận ngứa ngáy tựa là dòng điện vừa chạy dọc cơ thể. Khiến cả người phút chốc mềm nhũn, không chút sức lực chống đối.
"Chủ nhiệm, cô thật thơm."
"Vô lại! Em tốt nhất dừng chuyện điên rồ này...â"
Thùy Trang cong môi, bàn tay ôm lấy khỏa ngực bóp mạnh. Âm thanh phát ra vừa rồi nghe thật êm tai, cô thầm tán thưởng tiếp tục mút lên vành tai nàng. Bàn tay càn rở tìm vào trong áo vuốt ve cơ thể nàng.
"Tội lỗi tối nay cô đã có thêm chuyện để mách với ba mẹ em rồi."
"Ư, em làm gì đấy?"
Thùy Trang không còn đủ kiên nhẫn mà mạnh bạo cởi phăng chiếc áo len của nàng, đẩy nàng ngã ra phía sau, thân cao gầy theo đà nằm trên người nàng. Khỏa ngực lấp ló sau chiếc áo trắng càng tăng thêm sức hút. Khóa ngực rất nhanh bị tìm đến cũng giải thoát, hai khỏa núi trắng hồng và nụ hoa bé xíu hiện rõ.
"Ah...hức"
Không chút tôn trọng nào với nàng, Thùy Trang nhẫn tâm chà đạp tiểu nụ cắn mạnh. Miệng nhỏ ngậm lấy vật nhỏ vừa vươn lên, đầu lưỡi thâm thúy cuốn lấy hạt đậu ra sức mút liếm.
Đôi tay tinh nghịch chạy dọc trên cơ thể hoàn mỹ, mỗi nơi chạm đến như đóm lửa được thắp lên trong cơ thể nàng. Bàn tay ấm áp tìm đến khóa quần cẩn thận kéo xuống.