Oneshot

64 12 0
                                    

(Nếu bạn quan tâm hay yêu thích chi tiết nào của tác phẩm, hãy tích cực bình luận để tác giả có động lực đăng tải nhiều hơn)

Chim chóc vẫn bay quanh quảng trường Berkeley. Đủ sắc màu, rầm rì đủ thứ tiếng của tụi nó.

Không có vịt, vì tụi nó sẽ ở sông James hay sông Nile, hay chỗ nào kiểu vậy.

Và tuyệt nhiên, không có chim sơn ca.

Nói về chim, hãy tưởng tượng một ngọn núi cao cả nghìn mét, ở tận cùng vũ trụ, cứ nghìn năm lại có một con chim nhỏ xíu xiu.

Nghìn năm, rồi nghìn năm nữa, lại thêm nghìn năm nữa, vẫn là con chim ấy, chính xác như vậy, bay lên ngọn núi chỉ để mài nhọn cái mỏ nho nhỏ xinh xắn của nó. Rồi bay đi.

Và kể cả ngọn núi có mòn bao nhiêu chăng nữa, con chim vẫn sẽ không bao giờ vượt qua nơi tận cùng vũ trụ, nó sẽ không bao giờ có được bất kì một cái gì ở tận cùng vũ trụ. Chỉ có việc mài mỏ vô dụng, và cứ như vậy.

Đó là cách Crowley nhìn nhận về sự vĩnh cửu, cách hắn giả dụ về nó cho Aziraphale, khi họ say xỉn với nhau trong tiệm sách cũ của Thiên Thần. Khi ấy Crowley đã dụ dỗ Aziraphale về việc ngăn chặn Tận Thế, và gã đã thành công. Gã luôn dụ dỗ Aziraphale thành công. Mọi lần mọi lúc.

Gần như thế.

Giờ đây, gã đang ở trong con Bentley, bên ngoài tiệm sách ấy. Vẫn là dòng chữ "A. Z. FELL & Co." vàng trên nền đỏ rượu, với ánh sáng nhè nhẹ từ những ngọn nến bằng điện - mà chính tay gã mua - soi từ bên trong lẫn bên ngoài. Trông nó rất ấm cúng, đối nghịch với cơn mưa tầm tã miên man bên ngoài. Crowley càng nghe rõ tiếng rào rào đó hơn vì gã đang mở cửa sổ xe để đám cây của hắn có xíu độ ẩm.

Tưới cây không cần sức. Wahoo. Những phần nước mưa tạt vào rồi sẽ được dọn dẹp bằng một ma thuật ma quỷ gì đó mà không ai biết thôi, không ai cần phải quan tâm.

Lạ là, Crowley không hề phàn nàn gì với tiếng mưa, hay thậm chí là bất kì điều gì. Kinh khủng hơn, gã không bật cả nhạc Queen !

Để nói thẳng ra, Crowley không có tâm trạng để làm bất kì điều gì. Sẽ thật tốt nếu bây giờ hắn được ở một mình, nếu hình ảnh của Aziraphale không ám ảnh trong đầu gã như cách những cơn mưa ám ảnh Luân Đôn cả tháng gần đây.

Nơi mà hắn đang nhìn, "A. Z. FELL & Co.", đáng lẽ sẽ là nơi hắn đỗ con Bentley này, rồi trịnh trọng bước vào, cởi cái mắt kính để nhét vào đâu đó, rồi kéo chiếc ghế bành ra giữa căn phòng, xong ngồi vắt chân lên tay dựa và càm ràm về đủ thứ kì cục quái đản nhứt Crowley từng để ý, hoặc gã sẽ cười, hoặc sẽ xem xem vị chủ tiệm sẽ mắng mỏ gì hắn khi lại dịch chuyển chiếc ghế yêu thích của ông. Khi mọi sự diễn ra, hắn sẽ tìm nghe một tiếng hót của chim sơn ca - nó rất dễ dàng bị lấp đi bởi tiếng xe cộ náo động, nhưng nó luôn ở đó, gã cam đoan như vậy. Mọi thứ đều vô cùng thân thuộc với Crowley như cách hắn hít thở ở nơi này.

Và rồi, tiếng sơn ca đã bị thay thế bằng tiếng mưa. Mưa không ngớt.

Nếu hắn có thể biến vào một cõi mơ nào đó, để tiếp tục những giây phút hạnh phúc trước kia, thì Crowley sẵn sàng bỏ luôn cuộc sống thực này cũng được.

|CrowAzi| Con quạ dưới mưaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ