Dính người.

763 70 5
                                    

"Chuẩn bị lên đường nào!"

"Nae~"

Moon Hyunjoon nằm tựa trên ghế cựa quậy, tay trái quơ quơ xuống bên cạnh tìm balo, tay phải cầm điện thoại dùng ngón cái điều khiển cầu thủ di chuyển bóng. Quái lạ, anh nhớ anh để balo của mình ngay bên cạnh mà giờ lại đâu mất rồi. Anh đảo mắt xuống thì thấy bên cạnh xuất hiện đôi chân đeo giày của nhà tài trợ, ngước lên nhìn chủ nhân của nó rồi nhìn sang balo của mình đang treo lơ lửng trên vai đối phương. Cái cảm giác nâng nâng trong lòng này là gì đây?

"Hyunjoonie, đi thôi." Choi Wooje rất tự nhiên đeo thêm balo của anh, chìa tay ra muốn đỡ anh dậy.

"Ờ ờm." Nhìn từ góc độ này anh mới ý thức được rằng Choi Wooje đã cao hơn rất nhiều so với hồi xưa, hình như còn trắng hơn, đáng yêu hơn... cũng có chút đẹp trai. Anh vịn vào tay Choi Wooje đứng dậy khỏi ghế, anh dùng hơi nhiều lực khiến cậu hơi cúi người xuống. Chóp mũi anh sượt qua tóc cậu, mũi anh hơi ngứa, tóc Choi Wooje thơm lắm.

Nhìn chữ "GAME OVER" trên màn hình điện thoại anh thầm thở ra một hơi, không ổn rồi. Anh khịt khịt mũi, cái mùi hương đó vẫn quanh quẩn bên chóp mũi khiến đầu óc anh trống rỗng.

"Hyunjoonie, xuất phát nào." Choi Wooje nghiêng đầu nhìn cái vẻ ngơ ngác của anh.

Moon Hyunjoon chắc bị điên rồi mới cảm thấy Choi Wooje hôm nay rất dịu dàng, anh cứ bất tri bất giác mà đi theo tiếng gọi dịu dàng ấy. 

"Cái bọn này làm trò gì vậy chứ?" Ryu Minseok chứng kiến toàn bộ sự việc từ đầu đến cuối, trong đầu cậu bây giờ là hàng loạt dấu hỏi chấm to đùng. Cái khung cảnh màu hồng sến rện vừa rồi là gì vậy?

"Minhyung, mày có thấy hai đứa kia dạo này rất dị không?" Ryu Minseok quay qua hỏi người được coi là lý trí nhất trong đội còn đang chuẩn bị đồ đạc rất kĩ bên cạnh.

"Chỉ là hai đứa nó thân nhau thôi, như vậy rất tốt mà không phải sao." Lee Minhyung chỉ cười nhẹ đáp lại người bạn đồng hành của mình.

"Thì... ha... không biết nữa." Ryu Minseok vò đầu, là cậu nhạy cảm quá rồi sao?

Ryu Minseok chạy ra khỏi phòng tập, bám theo hai người kia nhanh nhất có thể. Lee Sanghyeok đang nhai chuối phồng cả má ngồi bên cạnh đó nhìn theo cái dáng chạy không khác gì con chuột Jerry mà không nhịn được cười: "Ba đứa này đúng là thiếu hơi nhau là không chịu được nhỉ?"

"Đáng yêu ha." Lee Minhyung đeo balo lên vai trả lời anh, hắn hi vọng sẽ được cùng người anh già thấy bộ ba ồn ào này của T1 thêm vài năm nữa.

"Minhyung cũng đáng yêu mà."

"Đưa tao cái đó." Moon Hyunjoon vừa chạm mắt Choi Wooje chưa được một giây đã quay đi, lắp bắp chỉ tay về balo bên vai trái của cậu. Nói gì thì nói để thằng nhóc này cầm đồ của anh nó cứ kì kì, vậy mà đi được một đoạn anh mới nhận ra. Trời đất ơi cho anh một cái lỗ để chui xuống đi.

"Vai anh dạo này đang không ổn lắm đâu, em cầm giúp cho. Nhẹ hều mà."

Ryu Minseok phanh lại cách đó 2m, đó đó lại là cái bầu không khí bong bóng màu hồng này.

Zeon - Em nắm tay anh nhé?Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ