Lạch cạch lạch cạch.
Tiếng gõ phím vang lên liên hồ một cách sướng tai trong không khí yên ắng, Alhaitham tập trung soạn giáo án, Kaveh thì hí hoáy làm bài, nói đúng hơn là cậu lén lút vẽ hắn ở sau quyển vở.
Đã gần hai tiếng đồng hồ trôi qua, Alhaitham giảng cho cậu khàn cả cổ nhưng có vẻ tiến độ làm bài chậm vẫn hoàn chậm. Có công mài sắt có ngày nên kim, nhưng thanh sắt này mài không ra kim mà ra thứ không thể xác định.
Mắt Kaveh sáng long lanh nhìn diện mạo mới lạ của thầy giáo, chiếc kính mà Alhaitgam đang đeo, vừa thư sinh nhưng cũng vừa quyến rũ. Bàn tay to và thon đầy gân xanh của hắn đẩy gọng kính lên rồi nhíu mày nhìn nam sinh tóc vàng đối diện:
- Em làm bài xong chưa? Mất tập trung quá đấy!
- Em làm xong rồi.
- Đâu?
Alhaitham từ từ cầm lấy quyển vở của Kaveh, mặt hắn vốn đã luôn nhăn nhó nay lại càng nhăn nhó hơn, chữ xấu cậu ta xấu đến tệ hại. Lẽ nào Kaveh vẽ nhiều quá nên khi viết chữ cậu ta uốn éo theo luôn nhỉ? Khỏi phải nói, Alhaitham liếc nhìn Kaveh với ánh mắt đầy gai độc, cậu giật mình khúm núm nhìn đi nơi khác vờ như không biết. Sau buổi học này nhất định hắn sẽ đè đầu cậu học sinh này tập lại chữ viết ngay lập tức.
- Sai câu b rồi, em không hiểu bài à?
Alhaitham theo thói quen vừa đẩy gọng kính vừa hỏi, biểu cảm đầy nghiêm trọng của hắn lộ rõ, rõ ràng bài hắn giao cho cậu là những bài cơ bản, có khi đứa học sinh cấp hai còn làm được nhưng cậu lại làm sai hoàn toàn, trật lất hết.
Kaveh với đôi mắt nặng trĩu cúi xuống bàn, Alhaitham cảm giác như cái tai thỏ vô hình của cậu cụp xuống trông rất tội nghiệp. Hắn thở dài, giờ quát mắng cũng chả có ích gì, nhưng dù sao Kaveh cũng có một tinh thần ham học. Có lẽ là vậy?
Alhaitham kiên nhẫn giảng lại cho cậu một cách kĩ càng, giảng tới đâu hắn hỏi lain tới đó. Đến khi giảng xong, hắn nhìn lên Kaveh, cái đầu của cậu như bốc khói, cái gương mặt ấy ngổ ngáo đến lạ thường.
Cậu ta bị quá tải à?
- Em thực sự hiểu bài không?
- Đ–Đương nhiên rồi ạ, Haha...ahaha..
Nhìn gương mặt đánh trống lảng của Kaveh, hắn cá chắc cậu tiếp thu chưa tới một phần tư những khiến thức mà hắn cật lực giảng cho cậu từ nãy đến giờ. Để chắc chắn hơn thì chỉ cần cho cậu làm một bài cơ bản nữa xem thì sẽ biết thôi.
- Nhớ viết chữ đàng hoàng.
Alhaitham chằm chằm nhìn Kaveh với biểu cảm xám xịt, Kaveh dạ dạ vâng vâng rồi cặm cụi làm bài. Xuyên suốt quá trình hắn đều chăm chú nhìn cậu, thấy cậu vò đầu bứt tai mà Alhaitham bất giác mỉm cười.
Không không, hắn cười vì cậu trông rất ngố thôi, không phải vì cái kia, đừng hiểu lầm.
Kaveh ngồi thẳng lưng với ánh mắt đầy tự tin, Alhaitham nhếch một bên mày lên nhìn cái biểu cảm tự tin thấy rõ của cậu, gì thế? Cậu ta mới dùng thủ thuật gì để giải được bài à?
BẠN ĐANG ĐỌC
[Haikaveh] Tình yêu sai trái
FanfictionNiên thượng, ngọt, sủng, OOC "Tình yêu giữa giáo viên và học sinh là sai trái nên em đừng tán tỉnh tôi nữa, vô ích thôi Kaveh" Kaveh thích thầm giáo viên chủ nhiệm của cậu-Alhaitham, hắn là một người khá lạnh nhạt và cứng nhắc mặc cho cậu đã tán tỉn...