Tập 3: Cha

21 6 2
                                    

   " Có những cơn lốc đến quá bất ngờ, khiến cả một tòa lâu đài nguy nga đổ sập thành đống tro tàn, đổ nát...!"

       Cha mẹ là đấng sinh thành, là người mang lại, nối tiếp sự sống và phát triển của con người. Thử hỏi, con người tiếp nối nhau bằng gì nếu cha mẹ không có mặt trên đời?..Cha là một người đan ông trung niên, trưởng thành và đứng đắn. Cha là một thầy giáo mẫu mực, chăm chỉ và xuất sắc rên trường. Cha dạy con nhiều điều, dạy con cách học, cách sống, và cả cách làm người tử tế. Cha nói" Cha ghét nhất là những người nói dối..". Cha khéo tay. Cha đảm đang. Cha chia sẻ công việc cho mẹ bất cứ lúc nào. Cha giúp đỡ con mỗi khi con cần, không ngần ngại ngồi lại tâm sự và giải đáp cùng con. Cha dường như trở thành một người bạn tri âm, tri kỉ của con. Nhìn cha, con liên tưởng đến hình mẫu của mình trong tương lai sau này- một người hiền đức, lương thiện, tiết kiệm, và tử tế.

      Gia đình Châu có thể nói là khá giả. Không to cũng không trật, không giàu cũng không nghèo. Mọi sự cũng chỉ bình bình, vừa đủ để sống một cuộc sống bình thường, giản dị mà thôi. Một căn nhà vườn xinh xắn với những chú cún con đáng yêu, có trồng những cây hoa hồng tươi rói khoe sắc, những đốm hoa mười giờ thi nhau đua nở ngoài sân vười, một cái sân đỏ rộng rãi cho cha con cùng đánh cầu lông. Vậy là quá đủ!. So với bao mảnh đời còn khó khăn, Châu càng mong ước cuộc sống cứ như này mãi mãi, không bao giờ thay đổi. Cho đến một ngày..

   - Ra cha cho kẹo này hai đứa.

   - Ơ. Hôm nay lại có kẹo ạ? Sao dạo này nhà mình lắm kẹo thế cha ?- Vũ ngây thơ hỏi.

   - Cha đi mua chứ đâu mà tự nhiên hả con.

   - Sao tự nhiên cha mua nhiều kẹo thế, lại còn toàn kẹo đắt đỏ nữa.

   -Không ăn thì thôi. Cha thích thì cha mua thôi !

     Hai chị em nhìn nhau khó hiểu. Chưa bao giờ hai đứa thấy cha phung phí như vậy. Đến cả mẹ cũng phải khó chịu với thái độ tiêu xài vô vị này của cha. Rõ ràng trước đây, cha còn chẳng thèm đụng đến một miếng kẹo nà kia mà, sao lại thích được?. Chỉ là cái cớ.. Che giấu điều gì đó, ai mà chẳng phải tự tạo một cái' cớ' để che mắt thiên hạ?.Ngày tháng dần trôi qua, ngày ngày cha càng thay đổi. Một năm, rồi hai năm, dường như hai chị em đã không còn thấy được cái dáng vẻ của cha ngày xưa nữa rồi. Hai đứa không tài nào hiểu nổi, rốt cục cha đã đi đâu? Cha đã gặp điều gì? Cha đã nghĩ gì để giờ như thế này.

    " Chọn bạn mà chơi, chọn nơi mà ở". Tuy là một gia đình gia giáo nhưng môi trường sống của gia đình C thực sự tăm tối. Đó là một khu xã nhỏ, sâu trong ngã hẻm, nhà nhà chung tường bao, nhìn rất trật trội. Con người nơi đây không thể nói là bình thường được. Nhà nào cũng chỉ còn lại người phụ nữ làm trụ cột gia đình. Ở vùng đất này, C ám ảnh nhất bởi những con người nghiện ngập, trộm cắp, làm những hành vi thiếu chuẩn mực đạo đức, kinh tởm và đáng khinh bỉ. Dường như ai cũng biết sự thật đó trên vùng đất này, nhưng không một ai lên tiếng, không một ai đứng lên lên án và thay đổi nó. Chuyển từ thị trấn về quê, liệu có phải là sự lựa chọn đúng đắn?!

   Kể từ khi xây nhà, cha phải chạy nợ khắp nơi, lo đủ mọi mặt về kinh tế, cơ sở hạ tầng, mong sao có một căn nhà đầy đủ cho gia đình sinh sống, không lệ thuộc vào xã hội bên ngoài.

Chi Phối ?Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ