4.

1.7K 212 29
                                    

"Anh thấy trong người thế nào rồi?"

"Khỏe hơn nhiều rồi, cảm ơn Triệu."

"Ơn huệ gì, Anh ăn cháo đi không nguội này."

Diệp Lâm Anh nhận bát cháo ấm nóng đã được Minh Triệu mua đến, đưa lên miệng ăn một thìa nhỏ rồi lại đặt xuống, ý không muốn ăn.

"Là sao đây? Giờ không phải là lúc để giữ dáng đâu nha, Anh ăn uống đàng hoàng giùm tôi!"

Minh Triệu nửa đùa nửa thật cảnh cáo Diệp Lâm Anh. Diệp Lâm Anh đã xuất viện được vài ngày, nhưng tình trạng vẫn không khá khẩm hơn là bao. Mặt mày xanh xao tái mét, sắc mặt cũng vô cùng khó coi. Nhìn sơ qua thôi cũng thấy Diệp Lâm Anh trong vài ngày ngắn ngủi đã gầy rộc đi, giờ lại còn biếng ăn, làm Minh Triệu không khỏi lo lắng.

"Tôi nào có giữ dáng đâu Triệu, chỉ là không muốn ăn thôi."

Diệp Lâm Anh ngả người, để bản thân vô lực dựa vào chiếc giường, thều thào đáp lời Minh Triệu. Bị Minh Triệu trừng mắt nhưng Diệp Lâm Anh chỉ biết yếu ớt thú nhận, không nghĩ ra được lý do nào để bao biện cho bản thân. 

"Anh muốn tôi đút cho Anh ăn à?"

"Ý tôi không phải thế."

"Hay là tôi phải gọi Trang Pháp của Anh đến đút cho Anh ăn, Anh mới chịu?"

Nghe đến tên Trang Pháp, Diệp Lâm Anh cả người run lên, ánh mắt thất thần bỗng sáng rực. 

"Đến cả phủ nhận còn không nổi. Tôi biết ngay, Anh thành ra thế này là vì Trang Pháp."

Từ ngày quay lại với cuộc sống độc thân, Diệp Lâm Anh chỉ biết chú tâm vào việc nuôi dạy con, lao vào kiếm tiền như một cái máy. Sau gần hai năm một thân một mình, Trang Pháp là cái tên đầu tiên ngoài Boorin và Bboy được xuất hiện trong mỗi cuộc trò chuyện giữa Diệp Lâm Anh và Minh Triệu. 

Lâu rồi Minh Triệu mới thấy lại được dáng vẻ tươi tắn ấy của Diệp Lâm Anh, đặc biệt là mỗi khi nhắc đến tên của cô nhạc sĩ kia.

Minh Triệu đã nhiều lần đùa với Diệp Lâm Anh rằng, Diệp Lâm Anh có phải đã yêu Trang Pháp rồi hay không, chỉ có yêu mới luôn đặt tên người ta nơi đầu môi như thế. Nhưng Diệp Lâm Anh đều tìm cách trốn tránh.

Trở nên vui vẻ hơn nhờ một người, giờ đây biến thành bộ dạng ủ rũ thế này chắc chắn cũng chỉ có thể vì người ấy. 

"Triệu cứ đùa tôi mãi thôi."

Minh Triệu nghiêm túc nhìn Diệp Lâm Anh. Diệp Lâm Anh là người hay nghĩ ngợi nhiều, đặc biệt về chuyện tình cảm. Minh Triệu sợ rằng Diệp Lâm Anh sẽ cứ vậy mà đắm chìm trong đó, sẽ một lần nữa quay trở lại tình trạng bất cần như hơn một năm trước đây, khi mới bước ra khỏi cuộc hôn nhân.

Diệp Lâm Anh của giai đoạn đó, phải dùng một từ thảm của thảm để diễn tả, khiến mỗi lần Minh Triệu nghĩ lại đều thấy rợn người.

"Anh biết tôi không đùa. Tâm sự chút đi. Giữa Anh và cô ấy có chuyện gì vậy?"

Diệp Lâm Anh im lặng, hết nhìn Minh Triệu lại nhìn ra ngoài ban công. Mây đen đang đua nhau kéo đến phủ kín trời, có vẻ sẽ sắp có một trận mưa lớn. Rất nhanh thôi tất cả sẽ chìm trong một màn mưa mịt mù, tăm tối.

|diệp lâm anh x trang pháp| ưu tiênNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ