Khăn Len và Người

177 13 0
                                    

"Anh Sanghyeok đến nước này anh phải kể cho em nghe chuyện gì đã xảy ra rồi đấy"

"Anh..."

"Anh cứ thoải mái nói"

Cậu có phần hơi chần chừ vì không muốn chuyện của mình đi rêu rao rồi ảnh hưởng đến người khác. Minhyung thấy tình huống này thì giấu diếm cũng chẳng được nên vỗ vai động viên anh nói ra.

Chưa bao giờ cậu thấy cách nói chuyện của mình khó khăn đến thế, từng câu từng chữ một tý sẽ ngắt mỗi quãng rồi mới nói tiếp, sau một hồi cuối cùng cũng hoàn thành được câu chuyện. Minseok nãy còn bình tĩnh bây giờ như phát điên.

"Cái tên Jeong Jihoon chết tiệt, tên đó dám làm anh có thai mà đéo dám nhận, anh rời khỏi cái tên đó càng sớm càng tốt, nhân nhượng với thể loại đàn ông hèn hạ như thế làm cái l gì"

Cậu thấy Minseok như thở ra lửa mà chẳng biết ngăn cản sao mới được.

"M-Minseok bình tĩnh anh không sao đâu mà"

"Không sao là không sao thế nào được, tại sao chứ? tại đứa bé lại mang dòng máu của tên họ Jeong đó, nó bây giờ phải mang họ Lee phải mang họ LEE, Minhyung đặt ngay cho tớ một vé đến Seoul ngay tớ sẽ cho tên đó biết thế nào là hối hận"

______________

Hắn bên này thì đang hắt xì liên tục.

"Ai nói xấu mình hả ta?"

_______________

Cậu để Minhyung xử lí Minseok đang tức bốc lửa còn mình thì ra ngoài đi dạo cho khuây khỏa, lâu rồi cậu mới quay lại Busan vì công việc ở Seoul bận bịu quá không có thời gian nhiều. Đi quanh quanh một hồi thì ghé  vào một cửa hàng bán đồ, cậu thích việc tự tay làm món đồ gì đó để tặng cho người khác. Suy đi tính lại một hồi cậu quyết định sẽ đan len, trước đây cậu cũng từng đan khăn cho hắn nhưng...nó bị vất đi từ lâu rồi, lúc đó cậu như từ bỏ việc làm này nhưng bây giờ cậu không dành cho hắn nữa rồi.

"Xin mời đi theo hướng bàn kia ạ, chúng tôi sẽ hướng dẫn anh"

"Ah xin lỗi vì đã làm phiền, tôi muốn dùng công sức của mình hơn trước đây tôi có đan thử một lần rồi...chỉ là muốn thử lại thôi, sự vụng về đôi khi lại khiến người khác trân trọng nó hơn mà đúng không? cảm ơn nhé"

"Ấy không có gì phải xin lỗi cả chúng tôi không phiền đâu, anh cứ tự nhiên nhé chúng tôi rất mong được chiêm ngưỡng thành quả đó"

Cậu cười một cái rồi bắt đầu công đoạn của mình, đúng là nó có hơi khó một chút nhưng dần dần cậu cũng thích nghi rồi đan một cách thuần thục.

Xong! một chiếc khăn len ấm áp được ra đời. Cậu bất giác mỉm cười với thành quả của mình.

Nó có màu vàng tựa như nắng mai vàng, những đường đầu tiên hơi xộc xệch nhẹ nhưng dần nó nối liền lại trông đẹp mắt biết bao. Ngắm nghía một hồi cậu mới nhận ra ở cuối góc khăn có một chữ "J" cùng một chứ mèo con nhỏ nhỏ.

"Rõ ràng...sao lại thế nhỉ?"

Ý định của cậu ban đầu là đan khăn cho Minhyung và Minseok để cảm ơn vì đã cho mình ở lại nhưng lúc đan cậu cũng chẳng biết sao mình không dừng lại mà tiếp tục đan hết chữ "J" cho trọn vẹn. Cậu để chiếc khăn ngay ngắn qua một bên rồi đi ra chỗ nhân viên.

Tội hay Tồi? [Jeonglee]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ