part 3

72 13 0
                                    

05.

có một bạn nữ tỏ tình với lý hy thừa, cô ấy đã chờ đợi trước cửa lớp để có thể tự tay thư tình. lý hy thừa là một người không biết từ chối người khác, nên đã đỏ mặt tía tai đồng ý. tôi chen vào đám đông, tay vẫn đang cầm lon nước ngọt, hòa vào làn sóng ồn ào ấy. tiếng xì xèo của bọt khí khi mở nắp chai vang lên như tiếng pháo hoa, nở tung trên đầu lưỡi tôi. lần đầu tiên tôi cảm nhận được vị đắng của đồ uống, cảm giác như mình đang nhai bóng đèn khi đứng trong đêm tối.

nhưng rất nhanh sau đó lý hy thừa và cô gái đó chia tay, chỉ sau ba tháng hẹn hò. bố mẹ anh ấy, vốn là giảng viên của trường đại học có tiếng, đến trường và tát lý hy thừa một cái trước mặt mọi người. khi đó lý hy thừa vẫn không khóc, chỉ nở một nụ cười nhạt, giống như một người bị tê liệt cảm xúc từ lâu. khi mẹ anh rêu rao mối tình ngắn ngủi và non nớt của lý hy thừa như một món hàng trước mặt cả lớp, đổ lên đầu cô gái tất cả mọi tội lỗi, lý hy thừa đã khóc. nước mắt anh ấy bất ngờ tuôn trào như bão tuyết, không ngừng nghỉ, không tiếng động. tôi đã từng nhìn thấy hình ảnh lý hy thừa tự tin, từng chứng kiến một lý hy thừa bình tĩnh, nhưng đây là lần đầu tiên tôi thấy anh thể hiện vẻ mặt bất lực như vậy. lúc đó tôi mới nhận ra, ẩn sau vẻ ngoài của một thiên thần xinh đẹp là một một bộ xương mỏng manh và một trái tim cô đơn.

lý hy thừa là học sinh xuất sắc nhất trong số các học sinh xuất sắc. anh phải vào học trường đại học danh tiếng, anh phải có một cuộc đời rực rỡ, phải tiếp nối vinh quang của gia đình. anh ấy không thể vì một mối tình ngớ ngẩn khiến lí lịch của mình có một vết nhơ. ngày hạ đó, anh trưởng thành trong tiếng nguyền rủa, biến mình thành thiên thần, trao đi lông vũ để đổi lấy một trái tim chân thành, và trong sự tự thôi miên bản thân, anh ấy vẫn tin mình là một thiên thần, trở thành một người theo chủ nghĩa vị tha một cách ích kỷ, không thể quay đầu lại.

ngày hôm sau, tôi vô tình nhìn thấy lý hy thừa đang hút thuốc, dưới ánh đèn neon rực rỡ trong bầu trời đêm. chúng tôi nhìn nhau không nói lời nào. tôi phá vỡ bầu không khí im lặng, hỏi anh lấy thuốc lá ở đâu, anh ấy nhẹ nhàng bảo mua ở cửa hàng tạp hóa, 30 tệ, ông chủ còn giảm cho 2 đồng. nói xong anh lại cười. lý hy thừa rất dễ hạnh phúc vì những chuyện nhỏ nhặt, và niềm vui của tôi là được nhìn thấy anh ấy hạnh phúc. anh nheo mắt, khó khăn rít một hơi, như đứa trẻ con tập bú ngụm sữa đầu tiên, bị sặc khói và ho mấy tiếng.

anh ấy nhìn tôi với ánh mắt áy náy và nói: "xin lỗi, đã để em nhìn thấy bộ dạng này",  rồi định vứt điếu thuốc đi.

"này anh đừng vứt, em cũng muốn hút", lý hy thừa nhìn tôi đầy ngạc nhiên.

từ tay anh, tôi ngậm lấy điếu thuốc và học theo, rít một hơi thật mạnh, tôi cũng sặc đến mức không thể thở nổi. hai chúng tôi cùng cười, như hai đứa trẻ lần đầu tiên nếm thử trái cấm. tôi nở nụ cười chân thành, lúc đó anh ấy không biết lòng tôi kích động đến nhường nào. anh này, em một lần nữa bước theo bước chân anh, em không hề bị bỏ lại.

tôi đưa anh đến sân trượt băng, dẫn anh ấy bước vào một thế giới khác, nơi chưa từng có ai xâm phạm đến. giá như tình yêu thật sự có thể tạo thành vạch ngăn cách với thế giới thì ngay từ giây phút lý hy thừa bước chân vào tòa nhà này, tình yêu của chúng tôi đã có thể bùng cháy mãnh liệt. khi trượt băng cùng lý hy thừa, tôi nắm chặt tay anh, kéo anh vào lòng khi anh sắp ngã, giống như đang đóng một cảnh trong bộ phim tình cảm lãng mạn thực thụ. khi còn bé, tôi từng tưởng tượng khung cảnh đám cưới của mình sẽ diễn ra trên sân trượt băng, và giờ tôi còn chụp ảnh với anh, cả hai đều cười rất tươi, y hệt một cặp vợ chồng mới cưới.

【花期】trái tim khắc sâu tên ngườiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ