Như em ước 5

59 8 0
                                    

         

         05.

                  Đêm đó Tăng Thuấn Hy ngủ không ngon.

                  Anh chợt nhớ đến một đoạn văn anh đã đọc từ lâu.

                   "Ngươi đang đi trên bình nguyên, bỗng nhiên gặp phải một bức tường, bức tường này phía trên cao vô cùng, phía dưới sâu vô cùng, bên trái xa vô cùng, bên phải xa vô cùng. Bức tường này là gì?"

                     " Chết."

                      Tagore đã sai khi cho rằng khoảng cách xa nhất trên thế giới thực sự chính là cái chết.

                       Khi nhìn thấy Thành Nghị lần nữa, Tăng Thuấn Hy cảm thấy hơi khó xử vì cái ôm trước đó.

                       Thành Nghị ngồi trong phòng với vẻ mặt bình thường.

                       Sau khi trải qua đêm chết ngày hôm qua, Tăng Thuấn Hy đã chuẩn bị cho ngày hôm nay.

                        " Nói cho tôi biết, nguyện vọng thứ ba là cái gì?" Tăng Thuấn Hy cảm giác hôm nay chính mình sắp chết" Là báo thù hay là cái gì khác?"

                          Thành Nghị bị anh chọc cười, lắc đầu.

                         " Không, điều ước thứ ba của anh là muốn em cùng đón năm mới với anh."

                          Thành Nghị còn chưa đưa tay ra, Tăng Thuấn Hy đã bước tới nắm lấy tay anh.

                          " Lần cuối cùng, để anh ôm em trước." Tăng Thuấn Hy không hiểu vì sao có chút buồn bực.

                            Nhẹ nhàng thở dài, ánh sáng và bóng tối luân chuyển, khung cảnh thay đổi, trong phút chốc trong phút chốc họ đã đứng trước cửa một cửa viện phúc lợi.

                            " Đến, để anh đưa em vào một trong những kỉ niệm vui vẻ nhất cử anh." Thành Nghị không khỏi mỉm cười, nụ cười rạng rỡ và ấm áp như vậy khiến Tăng Thuấn Hy như vậy khiến Tăng Thuấn Hy ở bên cạnh choáng váng.

                    Những người như vậy không còn sống nữa.

                  Tim Tăng Thuấn Hy như bị kim đâm vào tim.

                  " Đây là trí nhớ của anh, cho nên ở đây không ai có thể nhìn thấy anh." Thành Nghị kéo tay áo nhắc nhở anh tỉnh táo lại:" Chỉ có anh mới có thể nhìn thấy và chạm vào em."

                   Không phải ta và anh bị hoán đổi, ta thành quỷ sao?" Tăng Thuấn Hy nói đùa.

                   Thành Nghị kiên định nhìn hắn một hồi, mới thở dài: Ai nói không phải vậy?"

                   Khoảng khắc anh mở cửa, Tăng Thuấn Hy ngạc nhiên khi thấy Thành Nghị đã biến thành một thiếu niên, mặc đồng phục của trường trung học.

                  " Ơ...anh thật... dễ thương quá!" Tăng Thuấn Hy bị Thành Nghị trừng mắt nhìn, " Được rồi, anh không dễ thương thì em cũng không dễ thương..."

[ Thuấn Hy x Thành Nghị ] Fanfic Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ